‘Mày có học không?’, ‘Giời ạ! Làm bài thế này à? Có mỗi một bài toán mà làm mãi không xong”… đó là tiếng anh Thiện. Ngày nào cũng vậy, cứ đúng 8 giờ tối là anh gào thét thằng con đang chật vật với đống bài vở.
Anh Thiện và chị Hoa đều là những nhân viên bình thường, sống tại một con ngõ nhỏ trên phố Nguyễn Khuyến. Hằng ngày, ngoài giờ làm việc căng thẳng, khi trở về nhà, cũng như những cặp cha mẹ khác, anh chị lại lao vào việc chăm lo con nhỏ.
Nhà có hai đứa, bé gái học lớp 7, con trai học lớp 4. Đứa chị đã lớn, lại có ý thức nên có thể tự học một mình, bố mẹ chỉ kiểm tra bài vở, còn đứa em, anh chị thường xuyên phải kèm cặp. Thằng bé học không kém nhưng vì còn trẻ con nên tính vẫn ham chơi, bố mẹ luôn phải nhắc nhở. Nhiều hôm anh chị đi làm về mệt lử, vẫn phải dạy con học, mà thằng bé nào có chịu ngồi yên làm bài. Nó hết lấy lý do này tới lý do kia, khi thì kêu khát nước, lúc lại than mỏi lưng… bằng mọi cách để kéo dài thời gian học bài.
Anh chị vốn đã bị stress lại thêm con học không ra học, bực mình, cả bố lẫn mẹ quát tháo, thậm chí dọa nạt thằng bé. Khổ nỗi, càng mắng mỏ, gầm gừ lại càng khiến nó sợ, người nó cứ co rúm lại, vừa ngồi làm bài, mắt lại thỉnh thoảng trộm liếc bố mẹ vẻ lén la lén lút vì sợ bị ăn đòn. Vậy là, dù có cố làm xong đống bài nhưng chẳng hiểu có vào đầu được chữ nào hay không? Đến mệt với con.
Khác với anh Thiện và chị Hoa, anh Tuấn và chị Nhung lại rất bình tĩnh khi dạy con. Anh là trưởng phòng cho một công ty nước ngoài bên khu công nghiệp Thăng Long, chị là một nhân viên bình thường làm việc trong công ty nhà nước. Anh chị sinh được hai cậu nhóc, cậu lớn học lớp 5, thằng bé vẫn đang ở mẫu giáo. Anh Tuấn bận rộn với công việc nên thỉnh thoảng có bài toán khó mới giúp con học.
Ngày thường ở nhà, ngoài đi làm trên công ty, về nhà, mọi việc bếp núc, dạy con học đều tới tay chị Nhung. Thế nhưng chị luôn rất kiên nhẫn khi dạy con. Thằng bé cũng được cái ngoan, dù có đôi lúc nghịch ngợm nhưng nó lại học toán rất tốt. Tuy nhiên, nhiều hôm, chị Nhung cũng phải “bó tay” với bài của con. Có những câu hỏi thằng bé đưa ra về toán và văn, chị không thể giải đáp giúp con dù đã mua sách Để học tốt về tham khảo. Lắm khi, gặp phải bài toán hóc búa, cả bố mẹ, thậm chí cô, chú sống ngay gần đó thỉnh thoảng sang chơi, được huy động suy nghĩ để đưa ra lời giải đáp cũng đành chịu. Chị Nhung than phiền: “Bài học của các con bây giờ khó thật, chúng học khác hẳn với bọn mình ngày xưa. Có nhiều bài, hiểu nhưng không biết phải giảng giải cho con như thế nào vì mình không có chuyên môn sư phạm. Hơn nữa, phải trình bày theo cách thày, cô dạy trên lớp nếu không sẽ bị trừ điểm”.
Không chỉ hai gia đình trên gặp trường hợp như vậy, rất nhiều bậc phụ huynh cảm thấy khó khăn trong việc dạy con cái. Chị Lan và chị Hường, sống ngay ở phố Nguyễn Như Đổ, có con học lớp 3 và 4, cũng đồng tâm sự. Hằng ngày, các chị bận tối mắt với công việc, chị Lan – nhân viên trong một ngân hàng, chị Hường buôn bán trên chợ, đều đi làm tới 6-7 giờ tối mới về, các chị chia sẻ: “Chị chỉ có thể nhắc nhở và kiểm tra bài vở của con chứ cũng không biết phải dạy chúng ra sao nên tất cả mọi chuyện đều phải phó mặc, gửi chúng cho thày, cô giáo kèm cặp”. Đây có lẽ là biện pháp chung của nhiều bậc cha mẹ hiện nay.
Một số người vì học thức không cao, không hiểu biết nhiều nên chẳng thể giúp con việc học hay giảng giải cho chúng. Số khác có học thức nhưng cách giáo dục hiện nay hoàn toàn khác xưa nên họ chỉ giúp con được một phần nào đó trong học tập, còn lại là giao chúng cho thày, cô giáo và để chúng tự phát triển. Cũng chính vì vậy, con trẻ giờ học ngày học đêm, ngoài buổi học chính trên lớp, buổi tối trở về nhà, chúng “được” tham gia các lớp học do thày, cô giáo mở dạy hay chịu sự quản lý của các gia sư, bố mẹ thuê về nhà…