Hỏi: Con tôi 4 tuổi, bình thường rất ngoan và nghe lời, nhưng nếu bị quát mắng thì cháu chống đối, từ lời lẽ đáp trả mắng lại bố mẹ đến đập phá, ném đồ, khóc ăn vạ. Những lúc như thế tôi thật sự khó xử. Đánh cháu thì biết là không tốt nhưng nếu không thì cháu sẽ tiếp tục chống đối dù đã được giải thích rằng như thế không ngoan… Xin cho biết cách giải quyết tình huống trên.
Trả lời: Đối với trẻ con, lời khen và lời chê đều ảnh hưởng trực tiếp đến trẻ. Trẻ thích được khen hơn chê, nếu người lớn khen trẻ tươi cười, nếu bị chê, trẻ tỏ ra khó chịu và thường trở nên bướng bỉnh, có hành vi đập phá, cáu bẳn, thậm chí ghét bỏ. Như vậy, người lớn cần khen trẻ nhiều hơn. Mỗi khi trẻ có hành vi cần uốn nắn, người lớn hãy khen hành vi tốt trước và nói điều gì không nên làm, khiến người khác không thích, buồn và trẻ không nên làm thế nữa. Trong một số tình huống, trẻ bướng bỉnh, ăn vạ, người lớn không nên lại gần dỗ dành trẻ ngay, hãy lờ đi, tập trung vào việc khác, lúc sau, trẻ tự động ngừng khóc. Khi trẻ thực sự bình tĩnh, người lớn nhẹ nhàng giải thích trẻ lần sau không nên làm như vậy vì người lớn không thích.
Nguyên tắc ứng xử với trẻ: Nên hào phóng lời khen, tiết kiệm lời chê và chỉ chê hành vi nào đó, không nên nói “Con hư lắm, mẹ không yêu con” vì điều đó làm trẻ dễ nổi cáu. Khi trẻ bình tĩnh, hãy tâm tình cùng trẻ để con hiểu hành vi nào nên và không nên. Cần giúp trẻ học cách kiềm chế, chẳng hạn, mỗi khi trẻ nổi cáu, hãy nói: “Con có thể nhẹ nhàng hơn không, mẹ sẽ làm điều đó cho con”. Và cứ như vậy tập dần cho trẻ học cách bình tĩnh, kiểm soát hành vi mỗi khi cáu giận. Chúc bạn thành công trong việc dạy con!