Tại công viên, một phụ nữ ngồi cạnh người đàn ông trên băng ghế gần sân chơi trẻ em.
Người phụ nữ chỉ vào cậu bé mặc áo khoác màu đỏ và nói: “Con trai tôi đấy”. Người đàn ông tiếp lời: “Cậu bé kháu khỉnh quá. Con gái tôi mặc đầm trắng đang đạp xe kìa”. Một lát sau, người đàn ông nhìn đồng hồ và gọi con gái: “Đến lúc chúng ta phải đi rồi đó, Melissa?”.
Melissa nài nỉ: “Cho con chơi năm phút nữa thôi, cha nhé”.
Người đàn ông gật đầu và bé Melissa tiếp tục đạp xe với vẻ mặt hồ hởi. Mấy phút trôi qua nhanh, người đàn ông đứng dậy, gọi con lần nữa: “Đến lúc phải về rồi, con cưng ạ”. Melissa lại năn nỉ: “Năm phút nữa, chỉ năm phút nữa, cha ơi”. Người đàn ông mỉm cười và nói: “Được rồi”.
Người phụ nữ ngạc nhiên: “Ôi trời, ông là người cha kiên nhẫn quá đấy!”.
Người đàn ông vẫn cười và trả lời: “Năm ngoái, anh ruột của con bé là Tommy qua đời vì tai nạn giao thông. Tôi chưa bao giờ dành nhiều thời gian chơi với Tommy nên tôi không muốn lặp lại lỗi lầm này với Melissa. Con bé nghĩ rằng nó có thêm năm phút để đạp xe. Sự thật là tôi cho chính mình thêm năm phút để nhìn con vui đùa”.
Trong cuộc sống có nhiều việc phải làm, vậy sự ưu tiên của bạn là gì? Hãy dành cho người mình yêu thương thêm năm phút trong thời gian biểu của bạn.