Một trong những vấn đề làm các bậc cha mẹ đau đầu nhất khi con bệnh là không biết làm thế nào để trẻ chịu uống thuốc một cách ngoan ngoãn. Một số ít trẻ em uống thuốc một cách dễ dàng, nhưng phần lớn còn lại thì luôn từ chối, thậm chí phản kháng. Trẻ nhỏ thì phun hết thuốc ra, trẻ lớn thì hét lên rằng chúng ghét thuốc.
Tại sao bọn trẻ luôn chống đối việc uống thuốc như vậy? Có lẽ bởi vì mùi vị thuốc chẳng ngon lành gì, kể cả những loại thuốc có vị trái cây. Ngoài ra, trẻ em khi bị bệnh đều ở trong tình trạng nhạy cảm về thể chất lẫn tinh thần, khiến chúng có xu hướng phản kháng lại tất cả những lời đề nghị mà chúng xem như sự ép buộc.
Để tránh một “trận chiến” mệt mỏi xảy ra khá thường xuyên, cha mẹ cần dịu dàng công nhận cảm giác của con mình, điềm tĩnh nhưng cương quyết khi thuyết phục con uống thuốc. Dưới đây là một số kinh nghiệm có thể áp dụng:
Giải thích phương cách mà thuốc sẽ giúp bé khoẻ lên. Trẻ nhỏ thường không hiểu cơ chế hoạt động của thuốc. Bạn có thể giải thích một cách giản dị. “Những con vi rút từ bên ngoài xâm nhập cơ thể con làm con bị bệnh. Trong cơ thể con có những con kháng thể chiến đấu với vi rút. Kháng thể cần thức ăn để sống và chiến đấu bảo vệ cơ thể. Thuốc chính là thức ăn cho kháng thể. Và sẽ làm những con vi rút kia yếu đi”.
Làm cho thuốc có vị dễ chịu hơn nếu bác sĩ chấp thuận. Đôi khi thuốc nước ướp lạnh có vị dễ chịu hơn. Và nếu bác sĩ cho phép, bạn có thể pha nước với chút nước trái cây hoặc xirô. Tuy nhiên, nhớ là phải có ý kiến của bác sĩ.
Cho bé uống thuốc vào những thời điểm và địa điểm nhất định. Nó sẽ giúp bé thiết lập một thói quen cho việc uống thuốc. Để giữ đúng lịch, dán một bảng ghi chú trên tủ lạnh hay cửa phòng trẻ. Và sau mỗi liều thuốc thì cho bé đánh dấu vào đó.
Cung cấp một số lựa chọn nếu có thể. Việc uống thuốc là không thể bàn cãi, nhưng những thứ khác thì có thể. Thậm chí chỉ một lựa chọn đơn giản cũng có thể mang đến cho trẻ cảm giác là trẻ đang kiểm soát được tình huống và cơ thể mình. Cho trẻ hai chọn lựa, ví dụ: “Con muốn uống trước hay sau khi thay quần áo?” hoặc “Con muốn uống nước táo, nước cam hay nước nho sau khi uống thuốc?”
Không cưỡng ép. Nếu bạn bắt đầu giữ chặt tay, đè con xuống để cho nó uống thuốc chỉ một lần thì có thể bạn sẽ phải lập đi lập lại hành động đó rất lâu sau nữa. Nếu việc đó diễn ra thường xuyên, bạn cần trao đổi hoặc tham vấn bác sĩ hoặc chuyên gia tâm lý trẻ em.
Giải thích về những hệ quả. Nếu con từ chối uống thuốc, bạn có thể giải thích với trẻ rằng lựa chọn của trẻ sẽ dẫn đến những hệ quả. “Nếu con không chịu uống thuốc, con sẽ tiếp tục sốt và phải nằm yên trên giường, không được ra sân chơi với các bạn”.
Nếu trẻ vẫn tiếp tục chống lại, hãy để con thư giãn một lát. Trước khi bạn cấm trẻ hưởng một quyền lợi nào đó, cố gắng dành cho con một khoảng ngắn “đình chiến”. “Con suy nghĩ khoảng năm phút rồi hãy trả lời mẹ”. Điều đó sẽ giúp bé lấy lại sĩ diện, bình tĩnh lại về thể xác và tinh thần. Cũng có thể bạn nói “Thôi, con nghỉ ngơi một chút đi đã” và ôm trẻ một cái, đưa trẻ một ly nước… Nhưng hãy chắc chắn rằng, năm phút nghĩa là chỉ năm phút. Và sau đó, đề nghị trẻ uống thuốc.
Nhờ một người khác cho trẻ uống thuốc. Với những đứa trẻ thật sự cứng đầu, cha mẹ cần phân chia trách nhiệm cho con uống thuốc. Điều đó sẽ cho người kia một khoảng nghỉ, và cho trẻ hiểu rằng cả cha lẫn mẹ đều có thể xử lý việc này như nhau. Đôi khi, một người ngoài cha mẹ cũng có tác dụng động viên trẻ tự giác uống thuốc.