“Trẻ em như búp trên cành, biết ăn biết ngủ, biết học hành là ngoan”, câu ấy của Bác nhắc nhở trẻ em hôm nay – chủ nhân tương lai của đất nước – phải được ăn, chơi đùa, được đến trường và được tận hưởng một cuộc sống no đủ.
Hiện nay ở nước ta tình trạng trẻ em bị bóc lột sức lao động, phải lang thang kiếm sống, không được đến trường… đang là một trong những vấn đề bức thiết của toàn xã hội. “Bạn có nghe trẻ em khóc, trẻ em cười”?. Gia đình, xã hội đã làm gì để giúp đỡ các em? Câu hỏi đó dường như vẫn là một bài toán chưa có lời giải đáp.
Từ Bắc vào Nam, từ miền xuôi đến miền ngược, giữa Thủ đô tấp nập đến miền Tây Bắc xa xôi, chúng ta vẫn thấy những em bé lang thang bán hàng rong kiếm sống. Những bước chân liêu xiêu của các em trải qua khắp các nẻo đường, từng ngõ xóm hay dưới gầm cầu… Tất cả không làm mất đi nụ cười hồn nhiên của một thời thơ ấu đầy nắng gió.
Từ những em bé bán sim cho khách du lịch ở ngã ba Đồng Lộc
|
Đến cô bé bán ngô luộc ở ga tàu Thanh Hoá
|
Chăm chỉ làm nón ở xã Quảng Trạch, Quảng Hải, Quảng Bình |
Phụ giúp bố mẹ dựng lại nhà sau trận bão ở Lục Ngạn, Bắc Giang |
Buông ánh nhìn chất chứa bao nỗi nhọc nhằn của bé gái bán đồ lưu niệm tại SaPa (Lào Cai) |
Nét hồn nhiên nhưng đầy rắn rỏi của nhiều em nhỏ giúp tìm mộ liệt sỹ tại nghĩa trang Trường Sơn |
Được đến trường, đến các khu vui chơi giải trí… là mơ ước của rất nhiều các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn, phải đi lao động kiếm sống trên khắp mọi miền tổ quốc.
|