Trong khi chị quá bận với công việc thì cu Bi được các cô chăm sóc, giáo dục cẩn thận để trở thành một cậu bé ngoan và có lòng trắc ẩn như thế này. Con trai chị dù thích chơi với những đứa trẻ nhà giàu nhưng lại không hề kiêu ngạo mà luôn đối xử tốt với những bé nhà nghèo, thậm chí nó không hề tiếc bánh kẹo… để chia cho các bạn. Chị Hiền thấy rất vui mừng và rất tự hào về con.
Hôm nay là sinh nhật cu Bi, chị Hiền đến trường con sớm hơn mọi ngày và mang theo một ít bim bim, bánh kẹo để cô giáo cho các cháu cùng dự sinh nhật ở lớp với Bi. Đứng ở cửa lớp, ngó nghiêng mãi chị Hiền mới nhìn thấy cu Bi đang ngồi chơi đồ chơi cùng mấy bạn ở một góc sát tường.
Nghe nói được tổ chức sinh nhật ở lớp cùng các bạn, Bi vui lắm, tất cả các bạn trong lớp cũng reo hò thích chí. Bọn trẻ thi nhau chọn bim bim và bánh kẹo mà chúng thích. Có trực tiếp tham dự buổi sinh nhật cùng con ở lớp, chị Hiền mới thấy bọn trẻ con chơi thân với nhau thế nào. Chúng không tranh giành bánh kẹo của nhau mà rất biết ngoan ngoãn tự chọn cho mình cái gì mình thích. Cũng qua buổi sinh nhật này mà chị Hiền hiểu hơn về cậu con trai cưng của mình.
Ngồi nói chuyện với cô giáo nhưng chị Hiền không khỏi ý tứ đưa mắt ngắm nhìn tất cả bọn trẻ. Chị thấy cu Bi có vẻ rất thích chơi với hai cậu bé mặc quần áo khá đẹp nếu như không muốn nói là sành điệu. Ba đứa trẻ vừa đùa vừa cười rất vui, có lúc chúng còn cấu nhau chí nhau. Hỏi cô giáo chị Hiền mới biết hai cậu bé đó đều là con của hai vị giám đốc này nọ, chẳng hiểu sao mà ở lớp 3 đứa chơi thân lắm. “Có lẽ trẻ con thích chơi với ai thì chơi”, chị Hiền nghĩ.
Một lúc sau thì có một mẹ đến đón con. Thằng bé thấy mẹ liền chạy ra. Lúc này chị Hiền mới để ý thấy thằng bé này khá gầy gò so với những đứa trẻ trong lớp, mẹ bé có dáng vẻ mệt mỏi và hơi khắc khổ. Bỗng tiếng của cu Bi làm cắt ngang suy nghĩ của chị Hiền: “Cua ơi, cậu mang cái này về nhà chia cho em Ốc này, ở đây còn nhiều lắm, hết thì mai tớ lại bảo mẹ tớ mua đến đây cho”. Vừa nói, cu Bi và hai cậu bạn kia vừa chạy đến giữ ba lô của cậu bé tên Cua và cho bim bim và bánh kẹo vào để cậu bé mang về. Cậu bé tên Cua tỏ ra rất lịch sự: “Cảm ơn các cậu, tớ xin nhé”. Rồi chúng chào nhau rối rít trước khi đi.
“Bi ơi, mẹ con mình đi về thôi con”, “Mẹ chờ con chút đã”. Tưởng con trai mải chơi chưa chịu về, chị Hiền nịnh nọt: “Về thôi con, về mẹ mua bim bim sinh nhật nữa”. “Mẹ có mua nữa không, mẹ mua nữa nhé, con sẽ cho bạn Hồng hết chỗ bim bim này”. Chị Hiền tròn mắt chưa kịp hiểu điều gì thì cu Bi đã nhặt hết các gói bim bim, bánh kẹo còn lại và cho vào ba lô của bạn Hồng.
Thấy con tốt bụng và biết chia sẻ với bạn như vậy, mẹ Hiền vui lắm. Bỗng nhiên chị cảm thấy con trai mình sao mà thông minh quá, và không biết ai đã dạy con như vậy… Con trai chị năm nay mới 4 tuổi, nhưng chị thì đã tiếp xúc và chăm sóc trẻ con nhiều hơn cả tuổi đời của con và chị thấy hầu như đứa nào cũng “tham ăn” chứ đừng nói là biết chia sẻ đồ ăn cho các bạn khác. Cu Bi làm chị Hiền ngạc nhiên lắm.
Tối về, chị Hiền mới tỉ tê hỏi con, xem tại sao con không hay ngồi cùng bạn Cua, bạn Hoa mà toàn ngồi với hai bạn trai mũm mĩm kia. Câu trả lời của Bi thật khiến người ta phải suy nghĩ lại.
– Con thích đi chơi với hai bạn Lâm và Hoàng bởi hai bạn í là con nhà giàu mẹ ạ.
– Thế con không thích chơi cũng các bạn nhà nghèo hay sao?
– Không phải thế, nhưng mà các bạn í chơi cứ bôi lên quần áo bẩn lắm. Bi không thích như vậy.
– Không chơi mà lại cho các bạn bim bim hả con?
– Vì các bạn ấy là con nhà nghèo mẹ ạ. Bố mẹ các bạn ấy không mua bim bim cho đâu nên con cho các bạn ấy, để các bạn ấy mang về cho các em bé ở nhà mẹ ạ. Nhà giàu hay nhà nghèo cũng đều đáng quý như nhau mẹ ạ.
Câu trả lời của con làm chị Hiền thoáng giật mình. Lâu nay, công việc của hai vợ chồng chị bận rộn, hôm nào cũng đi từ sáng tới tối khuya. Vậy là, việc chăm sóc con cái là cu Bi được chuyển thẳng về bà ngoại. Chị Hiền cảm thấy buồn vì không có nhiều thời gian cho con dù chị rất muốn bên con, cho con ăn, chăm sóc con… Nghe con nói vậy, chị Hiền biết rằng con mình đã được nhà trường giáo dục rất tốt.
Trong khi chị quá bận với công việc thì cu Bi được các cô chăm sóc, giáo dục cẩn thận để trở thành một cậu bé ngoan và có lòng trắc ẩn như thế này. Con trai chị dù thích chơi với những đứa trẻ nhà giàu nhưng lại không hề kiêu ngạo mà luôn đối xử tốt với những bé nhà nghèo, thậm chí nó không hề tiếc bánh kẹo… để chia cho các bạn. Chị Hiền thấy rất vui mừng và rất tự hào về con.