Có người cha là dân chơi nổi tiếng, mẹ là nhan sắc bậc nhất của showbiz Việt, không ngạc nhiên khi cậu bé Subeo trở thành “người của công chúng” từ khi mới chào đời. Nhưng có lẽ, cuộc sống bình yên và ấm áp của một đứa trẻ mới là những gì mẹ cha khao khát giành cho cậu.
Đứa trẻ tốn nhiều giấy mực nhất showbiz Việt có lẽ chính là cậu con trai của cặp đôi nổi tiếng – Hà Hồ và Quốc Cường. Không chỉ vì cậu bé là con trai của ông bố doanh nhân kiêm dân chơi lừng lẫy, cũng không hẳn vì mẹ của cậu là một trong những nhan sắc bậc nhất của showbiz Việt. Cái sự tốn giấy mực đó còn đến ở một lí do quan trọng: sự kín đáo của gia đình cậu.
- Ở một chừng mực nào đó, tò mò là tính nết thường gặp nhất ở con người. Những điều càng bí mật càng khiến cho người ta muốn khui ra, chiêm ngưỡng và bàn tán. Nếu như cậu bé Subeo được cha mẹ cậu vui mừng khoe trên mặt báo như bao đứa trẻ khác trong làng showbiz Việt, chắc hẳn sự quan tâm từ đám đông sẽ chẳng nồng nhiệt như lúc bây giờ.
Chính vì sự “kín tiếng” từ cha mẹ, chính vì những bức ảnh lọt ra theo kiểu “nhỏ giọt” đã khiến thông tin về cậu bé luôn trở thành đề tài nóng hổi. Chỉ cần một bức ảnh chụp nghiêng nghiêng nửa mặt, thậm chí chụp từ phía sau, hàng chục ngàn người cũng háo hức đón xem, hăm hở bình luận và đôi khi là cả những điều ác ý.
Khó lòng trách Hà Hồ và Quốc Cường khi họ quyết định đem lại cho con một cuộc sống bình yên. Cả hai đều là những người quá quen thuộc với sự nổi tiếng – và dĩ nhiên – họ thừa hiểu đằng sau sự hào nhoáng lộng lẫy ấy là những điều gì. Bản năng làm cha mẹ khiến họ phải tìm cách che chở cho con ngay khi mới chào đời và những gì xuất phát từ trái tim, sự yêu thương đều không bao giờ sai trái. Nếu có sai, những sai trái ấy chỉ có thể đến từ những con tim và khối óc nặng nề sự hiếu kì.
Không dưới một lần, Hà Hồ và Quốc Cường thể hiện sự phẫn nộ trước sự quan tâm thái quá của đám đông dành cho đứa con trai nhỏ bé. Cố gắng giấu giếm – tấm hình cậu con trai cưng vẫn bị lọt ra ngoài từ một buổi tiệc riêng tư. Chia sẻ một khoảnh khắc hạnh phúc cùng con, ngay lập tức tấm hình lan tràn trên mạng. Thậm chí muốn giảm bớt sự hiếu kì từ dư luận, họ chọn cách đăng hình cậu bé công khai để tất cả mọi người cùng được ngắm nhìn.
Nhưng đi kèm với tất cả sự thỏa mãn, những lời chia sẻ, động viên, những câu chúc phúc, vẫn còn có cả những sự nghiệt ngã tới từ lời nói của không ít người xem. Có thể, những lời ác ý đó xuất phát từ sự ghét bỏ đối với Quốc Cường hoặc Hà Hồ, tuy nhiên người nhận lại chính là cậu bé con mới chỉ tròn vài tuổi.
Ở đây, không còn là sự tò mò hay ghen ghét thường gặp trong thế giới những người – của – công – chúng, mà là sự kém cỏi khi những người lớn đối xử với trẻ em theo một cách khó lòng chấp nhận. Bản năng làm mẹ đã khiến Hà Hồ dẹp bỏ tất cả sự khéo léo thường gặp qua một bên để thốt lên rằng: “Tôi vẫn cầu mong những người ác miệng sau này đẻ con ra vẫn được thông minh và khỏe khoắn… trẻ con là thiên thần, đụng vào tội lỗi lắm… ăn nói cẩn thận để đức cho con”.
- Và có lẽ chẳng ai dám trách Hà Hồ khi cô “đanh đá” hơn thường lệ, bởi cô đã không làm sai điều gì. Những đứa trẻ xứng đáng với lời yêu thương và vòng tay ngọt ngào, chứ không phải những dòm ngó và xấu xa. Những hận thù, đố kỵ hay ghen ghét với cha mẹ xin đừng bao giờ đổ lên đầu con trẻ. Mỗi đứa trẻ sinh ra đời đều là một thiên thần, và thiên thần không bao giờ có tội…
Người nổi tiếng cũng chỉ là những con người hết sức bình thường và con cái của họ cũng vậy. Sự nổi tiếng không mang tính di truyền và chẳng có lí do gì để những cô cậu bé không thể có được cuộc sống yên bình bởi ánh hào quang của cha mẹ. Nhưng đó chỉ là lí thuyết. Trên thực tế, có không ít đứa trẻ đã phải trải qua tuổi thơ ấu khác xa với bạn bè chỉ vì chúng trót sinh ra trong một gia đình danh tiếng.
Những đứa trẻ nhà Jackson đã phải làm quen với chiếc khẩu trang từ khi còn nhỏ, học làm quen với việc tránh né ống kính máy ảnh trước khi biết tới những bài học vỡ lòng, chỉ vì cha chúng là ông hoàng âm nhạc Micheal Jackson. Và còn rất nhiều đứa trẻ khác có tuổi thơ phủ đầy sắc lấp lánh của ống kính chụp hình, có thừa vòng vây vệ sĩ và thiếu vắng hơi ấm vòng tay mẹ.
Đó không phải cuộc sống giành cho con trẻ và có lẽ, những người lớn hãy nên nghĩ lại về cách họ tước đoạt tuổi thơ của những đứa bé bằng sự hiếu kì, đôi khi là cả tàn nhẫn của chính mình.