Nghĩ rằng chỉ dùng biện pháp mạnh thậm chí là quá bạo lực thì con mới ngoan ngoãn, nhiều bậc phụ huynh đã thẳng tay “điều trị” con kết quả lại thật đau lòng…
Dạy con hay tra tấn?
Sinh năm Hợi nên cu Tuấn dược đặt cái tên không thể xấu hơn: Lợn. Ngay từ khi còn đóng bỉm, Lợn đã tỏ ra bướng bỉnh, nghịch ngợm. Càng lớn, độ bướng bỉnh của Lợn càng khó kiểm soát hơn. Nịnh nọt, ngọt ngào không được, chị Tiên phải dùng biện pháp mạnh dạy con. Ban đầu chỉ với vài đòn roi nhẹ nhàng, Lợn vẫn không coi bố mẹ ra gì. Để rồi đến lúc, không thể chịu nổi cậu con quỷ sứ, chị Tiên thường xuyên giáng cho con những trận đòn thừa sống, thiếu chết.
“Nhờ” con trai, chị Tiên “nổi tiếng” trong khu phố vì những biện pháp tra tấn Lợn. Nhẹ thì chị treo Lợn lủng lẳng trên xà nhà. Nặng hơn, chị bắt Lợn đứng trước cửa nhà, lột trần truồng thằng con ngỗ nghịch rồi đánh.
Chị Tiên bực dọc: “Cái thằng mất dạy! Phải làm như vậy cho nó xấu hổ với bạn bè. Chỉ có xấu hổ với bạn bè nó mới không hỗn láo nữa. Giờ tôi hết cách rồi. Nó có sợ ông bà, bố mẹ hay thầy cô nữa đâu. Nó chỉ sợ bạn cười thôi”.
Không bạo lực như chị Tiên, chị Đan lại dạy con theo kiểu ăn uống. Cứ mỗi lần cu Giang hư, chị lại tự nấu hoặc sang hàng xóm xin thật nhiều… cơm cháy. Chị bắt cu Giang ăn cơm cháy và uống nước lọc. Chị bắt thằng bé ăn uống tới mức quá no, không chịu đựng được để xin lỗi bố mẹ.
Chị Đan chia sẻ: “Con trai tôi ngỗ nghịch chẳng ai bằng. Cháu chỉ sợ bố nhưng bố cháu lại đi xuất khẩu lao động thành ra ở nhà cháu là ông trời con. Tôi càng đánh, cháu càng lì. Cháu sợ cơm cháy nên tôi dùng sở đoản này dạy cháu. Đôi khi đòn đau không bằng miếng no”.
Cũng cho rằng con sợ xấu hổ với bạn bè nên chị Tuyền “xử lý” bé Trấu, đứa “con gái hư hỏng” bằng cách dùng xích chó xích chân cháu vào cây xoan đầu ngõ. Không chỉ vậy, bé Trấu còn phải đeo biển “Tôi là gái hư” trên cổ. Chị Tuyền khẳng định không dùng “biện pháp mạnh” với những đứa cứng đầu, cứng cổ như Trấu là không được. Dù rất nhiều người lên tiếng can ngăn nhưng chị Tuyền quyết tâm bảo vệ quan điểm kỳ dị của mình.
Kết quả ngược
Tất nhiên, với những trẻ ngỗ ngược, dùng biện pháp nhẹ chưa chắc đã có hiệu quả nhưng chắc chắn một điều các bé chẳng bao giờ có thể ngoan nếu bố mẹ dùng biện pháp mạnh tới mức kỳ dị kể trên.
Biện pháp lột trần truồng con giữa thanh niên bạch nhật của chị Tiên chỉ có tác dụng trong vài lần đầu. Đúng là Lợn có sợ thật. Đối với một đứa trẻ, có lẽ xấu hổ với bạn bè lại là nỗi đau lớn nhất. Tuy nhiên, lâu dần, đòn roi của chị Tiên trở nên vô nghĩa. Thậm chí Lợn còn không buồn khóc. Lợn cố cắn chặt môi tới tứa máu. Cậu bé trở nên lầm lì, bất cần. Vì vậy, dù mới 12 tuổi, Lợn đã tỏ ra mình là giang hồ đích thực. Cậu bé phá phách, nói tục ở bất cứ đâu như chỗ không người. Bố mẹ, thầy cô, bạn bè dường như là những khái niệm nằm ngoài sự quan tâm của cậu.
Nhìn con phì phèo điếu thuốc trên tay mà chị Tiên đắng lòng: “Bây giờ gia đình tôi bất lực rồi. Nó công khai hút thuốc lá thế kia thì chẳng biết sau lưng nó có dùng thuốc phiện hay không nữa. Nó mà nghiện, gia đình tôi coi như xóa sổ rồi”.
Con hư, vợ chồng chị Tiên quay sang đổ lỗi cho nhau. Những trận khẩu chiến trong gia đình diễn ra như cơm bữa. Nhưng có một điều chị Tiên chưa ngộ ra đó chính là cách dạy con kỳ lạ của chị cũng góp phần khiến cháu lì lợm như ngày hôm nay.
Không đến nỗi trở thành thành phần bất hảo nhưng chị Đan cũng phải xanh mắt mèo, ngất lên ngất xuống vì cu Giang suýt chết. Trong một lần phạt con ăn cơm cháy, cu Giang quá no nhưng vẫn bướng không xin lỗi mẹ. Thế là chị Đan banh miệng con rồi nhét vào mồm con. Cu Giang no quá, người giật giật, tím tái. May mà chị Đan nhanh trí móc họng cho cu Giang nôn ra rồi đưa bé đi cấp cứu. Từ đó, chị Đan cạch đến già cách thức dạy con kinh hoàng của mình.
Trong khi đó, chị Tuyền đang đau khổ vì đứa con gái ngỗ ngược của mình. Những biện pháp dạy dỗ con bằng cách đánh đập và hạ nhục của chị không phát huy tác dụng mà chỉ mang lại kết quả ngược. Thay vì ngoan ngoãn hơn, mới 14 tuổi, bé Trấu đã liên tiếp tổ chức các trận đánh bạn và trấn tiền để chơi game online. Ngồi ở trụ sở Công an phường mà chị Tuyền không giấu nổi những giọt nước mắt xót xa. Bây giờ khi nhận ra bạo lực với trẻ là thất sách thì mọi chuyện tệ hại đã xảy ra rồi.