1. Thấy chị (học lớp 3) ngồi đọc truyện chăm chú, thi thoảng lại cười mỉm, em Bông (lớp 1) mon men lại gần, tỉ tê:
– “Chị hai đọc to lên cho em nghe với?”
– “Chị thích đọc bằng mắt”, chị hai ậm ờ, trả lời cho xong
– “Mắt có mồm đâu mà đọc?”, Bông chu miệng, mắt lúng liếng nhìn chị
Chị hai ‘chào thua’ cầu cứu mẹ.
2. Cậu đã hơn 30 nhưng vẫn chẳng chịu vợ con gì. Tối nào bà cũng ‘đuổi’ cậu ra khỏi nhà để phải đi tán gái.
Một tối, mẹ cho Bông sang nhà bà chơi. Cậu đang sắm sửa đi chơi, thấy cháu sang nên nấn ná ngồi thủ thỉ với cháu. 2 cậu cháu đang ‘buôn’ nhiệt tình thì máy điện thoại của cậu có tin nhắn. Bà quay ra nhìn mẹ, mẹ nhìn cậu, cậu xua xua tay: “Tin nhắn nhầm máy thôi!”. Và như để chứng minh cho câu nói của mình, cậu hào phóng đưa điện thoại cho Bông, kêu đọc tin nhắn cho cả nhà nghe. Bông vâng lời đọc: “My lo ve…”
Nghe 3 từ đấy, mẹ phá lên cười sằng sặc, cậu xấu hổ đến mặt đỏ tía tai còn Bông thì ngu ngơ…
Em ‘My Love’ của cậu đã được cháu Bông ‘edit’ thành ‘My lo ve’.
3. Nhà mình có để mấy lồng chim trước cửa nhà. Trời lạnh, mình thường ‘mượn tạm’ mấy cái áo cũ của chồng để che cho chim khỏi rét. Một hôm, mình đang che chắn cho lũ chim thì cu Tít nhà mình chạy đến, nhìn ngó loanh quanh rồi kéo cái áo len đang mặc xuống thật thấp. Mình ngạc nhiên hỏi:
– “Sao Tít lại kéo áo thế con?”
– “Con che chim cho nó khỏi rét”, mặt con ‘đần thối’
Mình nghe xong mà chết cười. Thật đúng là trẻ con!
4. Suri nhà mình năm nay đã hơn 2 tuổi. Một lần thấy con ngồi bô mà vẫn vắt chân chữ ngũ, mình buồn cười quá hỏi con:
– “Con ngồi kiểu gì đấy?”
– “Con ngồi kiểu Úc mà”, mặt mày nàng hớn hở như nhặt được bim bim giữa đường
Đúng là chịu thua con luôn!
5. Bố mẹ gọi điện về hỏi thăm sức khỏe bà ngoại, Quỳnh ‘cu zỏm’ (4 tuổi) cũng đòi nói chuyện với bà:
– “Bà à, con khỏe! Bà khỏe hông?”
– “Ừ, bà khỏe. Sao Quỳnh hôm nay ngủ muộn thế con?”
– “Con thức nói chuyện để bà đỡ nhớ con, rồi con ngủ” – Đúng là bà cụ non
Nói thêm đôi ba câu nữa, bà nhắc Quỳnh đi ngủ sớm, Quỳnh dạ vâng rồi nhắc bà:
– “Bà chúc con ngủ ngon đi!”
– “Ừ, bà chúc con ngủ ngon!”
Đáp lại lời chúc của bà, Quỳnh hớn hở: “Con chúc bà ngủ ngon như con nợn!”
Ôi giời ơi là đất! Cười đau cả bụng với con gái.