Nếu bằng chính thực lực của mình, con bạn đường đường chính chính vào lớp chọn của trường chuyên thì phụ huynh nên tự hào và ủng hộ để con tiếp tục cố gắng đứng thứ nhất tại lớp chọn và trường chuyên mà con đang học. Nếu con chưa vào được những môi trường đó bằng thực lực của mình thì con bạn hoàn toàn có thể khẳng định mình trong những môi trường khác.
Các bậc phụ huynh đừng ‘tử tế một cách tồi tệ’ vì khi được cha mẹ lo từ A đến Z, con trẻ sẽ không còn ý chí phấn đấu. Dù rằng điều các bậc phụ huynh mong nhất ở con cái đó là sự giỏi giang và thành đạt!
Tôi cũng như tất cả những bậc phụ huynh khác, đều mong con mình được học ở những trường tốt nhất, không chỉ là trường chuyên mà phải là lớp chọn của trường chuyên. Như vậy, chứng tỏ con mình giỏi và mình có niềm tự hào.
Hoặc như vậy, con mình sẽ phát triển tốt hơn vì xung quanh con toàn những người giỏi “gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”. Điều các bậc phụ huynh mong mỏi hơn cả là gì? Tôi tin rằng, đó là: Con mình giỏi giang và thành đạt.
Vậy nếu không vào trường chuyên, lớp chọn liệu con mình có giỏi giang và thành đạt được hay không? Tôi lại tin rằng: Tất nhiên là được. Đó là khi con tin vào bản thân, khi con và nỗ lực, khi con được động viên khích lệ, khi con chăm chỉ chịu khó, khi con luôn tiến bộ và muốn vươn lên, khi bố mẹ nói cho con biết về những cơ hội mà con có thể có được trong cuộc đời.
Tôi nhớ câu chuyện về nhà khoa học Edinson, người đã có rất nhiều những phát minh vĩ đại cho nhân loại, một trong những phát minh vĩ đại đó là phát minh ra bóng đèn điện ngày nay.
Khi bé, ông bị đuổi khỏi trường và trả về nhà vì quá nghịch ngợm, thầy hiệu trưởng có viết một bức thư gửi cho gia đình, trong đó có câu: Tốt nhất là nên cho trò ấy đi chăn lợn thì hơn vì chúng tôi thấy rằng trò ấy có học nữa thì sau này cũng không nên trò trống gì.
Và Edinson được mẹ trực tiếp dạy dỗ từ đó. Như vậy, đôi khi trường lớp hay trường chuyên lớp chọn không phải là điều cốt lõi giúp một đứa trẻ thành công. Ngoài trường lớp còn có gia đình, xã hội và hơn cả là sự nỗ lực của chính bản thân mình.
Nếu bằng chính thực lực của mình, con bạn đường đường chính chính vào lớp chọn của trường chuyên thì phụ huynh nên tự hào và ủng hộ để con tiếp tục cố gắng đứng thứ nhất tại lớp chọn và trường chuyên mà con đang học. Nếu con chưa vào được những môi trường đó bằng thực lực của mình thì con bạn hoàn toàn có thể khẳng định mình trong những môi trường khác.
Thất bại không ngại, ai cũng cần có những thất bại để thành công, sau thất bại con bật ngay dậy, làm lại xuất sắc hơn, đó là điều cần thiết hơn cả những thành công ban đầu, cho một thành công lớn.
Và môi trường chỉ chiếm một phần nhỏ trong sự thành công của con người, sự nỗ lực của chính bản thân mới là điều quan trọng nhất. Chúng ta đều biết: Thiên tài là nhờ 1% thông minh và 99% là nhờ cố gắng.
Đã có rất nhiều những tấm gương vượt khó đi lên từ hai bàn tay trắng. Họ thực sự chưa qua bất kì một trường chuyên lớp chọn nào để có được sự thành công như ngày hôm nay.
Thậm chí có rất nhiều người bị khuyết tật như anh Công Hùng, việc học tại một trường bình thường còn rất khó khăn, nhưng anh được phong là “Hiệp sĩ công nghệ thông tin” và đang lãnh đạo một công ty về tin học mang lại công ăn việc làm cho rất nhiều người khuyết tật như anh.
Như vậy, bố mẹ là người đầu tiên cần hiểu rằng, điều cần nhất cho con chính là một tính cách kiên cường và ý chí sắt đá để luôn vươn lên sau những thất bại và đổ vỡ.
Trường chuyên lớp chọn là tốt, nhưng “chạy” để con mình được vào trường chuyên, lớp chọn thì tôi sẽ không làm như vậy. Con sẽ không còn cố gắng và có tính ỷ lại vào bố mẹ. Mà những gì con người có được không dựa vào sự phấn đấu và nỗ lực của bản thân, họ sẽ không quý trọng nó.
Có rất nhiều việc, phụ huynh cần biết sự can thiệp của mình nên dừng lại ở đâu để con có không gian và thời gian tự khẳng định mình. Ai cũng biết, nếu tác động quá nhiều vào một cây cảnh khi còn nhỏ, nó sẽ mất đi sự vững vàng.
Con cái cần chúng ta hỗ trợ, định hướng và tạo điều kiện thuận lợi để bản thân con tự nỗ lực và phấn đấu chứ không cần chúng ta trải thảm hoa hồng dưới chân để con chỉ việc bước đi.
Con của chúng ta khôn lớn hơn chúng ta tưởng rất nhiều, hãy để con quen dần với việc tự chịu trách nhiệm về cuộc đời mình như chúng ta những ngày bắt đầu biết về hai từ “trách nhiệm”.
Các bậc phụ huynh đừng “tử tế một cách tồi tệ” như vậy, hãy chọn cách để tốt nhất cho con, cho những thành công thực sự của con.