Trong thế giới của trẻ thơ, mọi thứ đều sạch sẽ và nhuốm sắc hồng lung linh. Chúng tò mò với cuộc sống quanh mình và luôn đặt ra những câu hỏi, ngô nghê có, hóc búa có, khiến người lớn cũng nhiều phen dở khóc, dở cười.
Vài ngày trước, khi thấy mẹ tới đón, cô công chúa 5 tuổi của tôi bỗng tỏ ra bí mật, ghé sát tai mẹ hỏi dò: “Bố mẹ buổi tối vẫn tập thể dục phải không ạ?”. Tôi chết lặng chừng ba giây, rồi nổi điên nổi đóa vì thói tò mò quá đáng của con gái. Vừa xấu hổ vừa bực bội, tôi tìm bừa một lý do trả lời: “Đúng rồi, bố béo quá nên phải vận động thường xuyên”. Con bé cười khúc khích, gật gù đắc ý: “Hi hi, bố là ông béo bụng phệ!”.
Cháu nhà tôi tên Minh Anh, năm nay 5 tuổi. Từ lúc mới sinh, con bé đã mập mạp hơn những đứa trẻ cùng tuổi. Minh Anh rất khoái ăn đồ ngọt. Càng lớn, thân hình của cháu càng phát triển theo kiểu “khiêm tốn chiều cao, dạt dào chiều rộng”. Tôi cố sức tạo dựng cho cháu chế độ ăn uống, luyện tập khoa học để giảm cân, nhưng chồng tôi thì ngược lại. Với anh, càng béo càng khỏe. Đương nhiên, chồng tôi cũng được liệt vào hàng phì nhiêu.
Gần đây, sau mỗi bữa cơm tối, tôi lại bắt cháu vận động cơ thể cho nhẹ nhõm. Bị mẹ kìm kẹp ác liệt, Minh Anh đã sụt chút cân và trông lanh lợi, khỏe mạnh hơn. Nhưng tối hôm kia, cháu tỏ ra uể oải, mệt mỏi không muốn luyện tập. Tôi giục giã mãi, con bé mới chịu khua chân khua tay vài cái rồi nằng nặc đòi đi ngủ. Đành vậy, tập tành xong, tôi tắm rửa cho cháu rồi dỗ nó ngủ.
Tối đó, chồng tôi bỗng dưng nổi hứng, đòi hỏi “chuyện ấy”. Tôi chẳng hứng thú gì vì đi làm cả ngày, người mỏi rã rời, nên chủ động quay lưng từ chối. Không hiểu chồng tôi ăn phải thức gì mà hăng máu đến vậy, thấy vợ hờ hững vẫn chưa chịu bỏ cuộc, lại dở yêu vuốt ve âu yếm. “Anh vớ vẩn, con đang nằm cạnh đây này”, tôi gắt lên. “Nó ngủ rồi còn gì!”, chồng tôi thì thào. Thôi thì đành chiều chồng, nhưng trước lúc “xung trận”, tôi bắt anh hứa là không làm ồn, kẻo con giật mình tỉnh giấc.
Đang say sưa, di động bỗng réo lên vài hồi chuông, anh nhoài người ra lấy, nhưng là cuộc gọi nhầm của ai đó. Chúng tôi lại tiếp tục quấn lấy nhau. Trong lúc nổi hứng, tôi cắn vào tai anh, khẽ rên lên vài tiếng. Chồng tôi thấy vậy cũng trêu vợ vài câu rồi cười sằng sặc. Nhớ ra con bé đang ngủ say sưa trong góc, tôi vội nhắc khéo anh nên “nói khẽ, cười duyên”. Thật chẳng ngờ, Minh Anh bỗng lên tiếng: “Bố mẹ lại tập thể dục giữa đêm rồi!”. Nói xong, con bé khúc khích cười. Hóa ra, nó chẳng ngủ tí nào,chỉ giả vờ ngon giấc để đánh lừa chúng tôi. May thay, trong phòng lúc ấy tối mù nên con bé không nhìn thấy cảnh vợ chồng tôi đang quấn lấy nhau.
Bực mình, tôi giục chồng mặc quần áo chỉnh tề rồi dựng “tiểu quỷ” dậy để hỏi cho ra nhẽ. Bị mẹ quát mắng, con bé sợ tái mặt, lí nhí khai thật: “Con làm thế mấy lần rồi, bố mẹ không biết đấy thôi. Mẹ cứ bắt con giảm béo lúc ăn cơm xong, tối lại bắt bố tập thể thao, mẹ ác lắm!”.
Tôi ngớ người, không biết giải thích thế nào cho con hiểu. Có lẽ đã tới lúc phải cho Minh Anh ngủ phòng khác. Không gian riêng sẽ giúp cháu phát triển lành mạnh và tự lập hơn. Nhưng đó chỉ là một giải pháp, điều quan trọng là từ nay về sau, vợ chồng tôi phải cẩn thận giữ gìn lời ăn tiếng nói lẫn hành vi trước mặt cháu. Mẹ là người thầy đầu tiên của con cái, vì vậy, tôi không muốn thiên thần của mình có lối sống lệch lạc về sau.
Lời bàn
Cùng với sự phát triển của công nghệ thông tin, trẻ em dù ở lứa tuổi mẫu giáo đã sớm được tiếp xúc với nhiều thông tin, cả tốt lẫn xấu. Ở lứa tuổi này, các bé bắt đầu hiếu kỳ và tò mò về giới tính, tình dục. Vì vậy, cha mẹ nên dần dần giáo dục cho con kiến thức về cơ quan sinh sản, về các mối quan hệ trong xã hội, giúp trẻ thu nạp dần những thông tin khoa học.
Đặc biệt, ngay khi trẻ tròn ba tuổi, các bậc phụ huynh nên nghĩ tới phương án cho trẻ ngủ riêng, giúp chúng tạo dựng tính tự lập cho mình và tránh xảy ra sự tò mò đáng tiếc. Đương nhiên, cư xử đúng mực trước mặt con trẻ cũng hết sức quan trọng, nhưng bạn cần gần gũi, lắng nghe con mình nhiều hơn, để nắm rõ những thay đổi về nhận thức của trẻ và tìm ra biện pháp giáo dục hợp lý nhất.