Cách đây ít ngày, cô bạn cùng cơ quan kể câu chuyện tương tự. Con gái 3 tuổi của cô ấy được gửi ở nhà ông bà nội, chơi cùng với cậu anh họ 3,5 tuổi. Đi làm về, cô thấy cậu anh cởi quần, bảo cô em: Mít ơi, thơm ch… của anh đi! Đứng tim, cô phải vào dặn đi dặn lại hai đứa: không được sờ, thơm gì hết.
Đang hí hoáy nấu ăn trong bếp, tôi nghe thấy tiếng cậu bé Ỉn (5 tuổi) nhà hàng xóm “thủ thỉ” với Bông – cô con gái 4 tuổi: “Cho anh thơm”, “Cho anh thơm nào, rồi anh yêu!”, “Không, không thơm vào má. Vào đây cơ!”. Ngoảnh ra, tôi giật nảy mình khi “vào đây cơ” là vào cái miệng bé xíu hồng hồng của con bé.
Học người lớn, đòi thơm môi…
“Ỉn, không được thơm vào miệng em!”, tôi chạy ngay ra can thiệp. Thằng bé vẫn đang chu miệng hôn vào môi con Bông mặt mũi đang ngơ ngác. “Con chỉ được thơm vào má em thôi!” – Tôi ra lệnh, trong lòng nghĩ không biết có nên cấm luôn vụ “thơm má” không.
Anh Ỉn hàng xóm mới 5 tuổi mà đã “mê” gái đẹp, suốt ngày quanh quẩn chơi với Bông rồi thỏ thẻ: “Anh thích Bông vì Bông xinh”. Mỗi lần sang chơi hay tạm biệt để về, Ỉn thơm Bông 3, 4 cái vào má. Bố mẹ “hai nhà” đều nghĩ là trò trẻ con nên cũng không cấm cản gì. Nhưng phi vụ “hôn môi” này đang khiến tôi phải suy nghĩ lại.
Cách đây ít ngày, cô bạn cùng cơ quan kể câu chuyện tương tự. Con gái 3 tuổi của cô ấy được gửi ở nhà ông bà nội, chơi cùng với cậu anh họ 3,5 tuổi. Đi làm về, cô thấy cậu anh cởi quần, bảo cô em: Mít ơi, thơm ch… của anh đi! Đứng tim, cô phải vào dặn đi dặn lại hai đứa: không được sờ, thơm gì hết. Bà nội nghe chuyện thì cười ngất bảo “Bọn nó trẻ con, biết gì”.
Ỉn và cậu bé kia hẳn đã nhìn thấy ảnh hôn nhau trên phim ảnh, ngoài công viên, hoặc chính “cảnh nóng” của bố mẹ chứ không tự dưng nghĩ ra những hành động “người lớn” đó. Tất nhiên, trẻ con còn ngây thơ, chẳng có ý đồ gì xấu, nhưng nếu chúng ta không cẩn trọng, nhắc nhở và giám sát, các bé có thể rủ nhau thử “trò chơi vợ chồng”, chưa biết hậu quả thế nào.
Không bế, không ôm, không sờ ngực, không vỗ mông…
Đây là danh sách mà tôi đã dạy cho con gái mình, nhắc đi nhắc lại từ hồi con bé 3 tuổi. Tất nhiên, danh sách này vừa được bổ sung “điều khoản” mới: Không cho bất kì ai hôn vào môi con.
Chẳng giống như nhiều bé khác, Bông sinh ra đã không biết “lạ” là gì, nhìn ai cũng toe toét cười, ai cũng cho bế. Thấy khách đến nhà, sau vài phút làm quen, Bông đã nhào ra ôm, ngồi vào lòng. Lên 3 tuổi, nhìn cô nàng xinh xắn, mũm mỉm, ra ngoài ai cũng thích hỏi han, âu yếm. Đã vậy, cô nàng lại thích nịnh, thích bế, mấy chú sinh viên gần đó rủ là chạy tót vào nhà chơi ngay.
Hai vợ chồng tôi đều thống nhất rằng, thời nay xã hội phức tạp, chẳng biết đường nào mà lần, tốt nhất là dạy con tự bảo vệ mình. Cũng có những người tốt, ra ngoài thấy trẻ con dễ thương thì âu yếm, nhưng cũng không ít yêu râu xanh đội lốt sinh viên, thầy giáo, người già đáng kính… Đó là chưa nói đến hầu hết vụ lạm dụng tình dục đều do người trong nhà, người quen biết, thân thiết với trẻ.
Bài học đầu tiên mẹ dạy Bông: Không được cho bất kỳ ai sờ vào ngực, phần kín của con, trừ bố mẹ và bác sỹ; bác sỹ sẽ khám chỗ đó nếu con bị ngứa, nhưng bác sỹ khám cũng phải được sự đồng ý của mẹ. Cả tuần liền, mỗi lần đi tắm, mẹ lại nói với Bông và Bông nhắc lại. Mẹ cũng dạy Bông tự vệ sinh vùng kín, sau khi con thành thạo thì mỗi lần bố mẹ tắm cũng không đụng vào chỗ đó của con nữa.
Bông có vẻ hiểu bài và “thực hành” ngay lập tức những gì mẹ dạy. Hôm sau lúc chơi với anh trai 7 tuổi, anh lỡ chạm vào ngực của Bông, ngay lập tức nàng nhắc nhở anh: “Anh không được đụng vào ti Bông”.
Bài học thứ 2 bố mẹ dạy Bông và dặn đi dặn lại với bác giúp việc: Khi cho cháu ra sân chơi, đi ra ngoài, tuyệt đối không cho người lạ ôm, đụng chạm vào người, đặc biệt nam giới. Khi có người lạ làm thế với con thì con phải hét to, mách bố mẹ, người thân. Kết quả của bài học là Bông hét to giữa sân chơi khu tập thể: “Ông không được vỗ mông cháu!” với một ông già hàng xóm.
Bông là cô nàng “hảo ngọt” nên cứ thấy kẹo là mắt nàng sáng lên, ai rủ đi đâu cũng đi, bảo gì cũng làm. Mẹ đóng vai người lạ, cho Bông kẹo, Bông vồ ngay lấy, ăn hau háu. “Ngon không?”, mẹ hỏi. “Ngon!”, Bông nói. “Đi không? Đi cô cho nhiều kẹo nữa!” “Đi! Đi!, Bông hào hứng.
Mẹ phải giải thích cho Bông rằng người lạ đó sẽ bắt cóc Bông, nhốt Bông ở một nơi rất nhiều chuột (Bông sợ nhất là chuột), Bông không bao giờ gặp bố, mẹ nữa. Sau mấy lần thực hành, Bông đã biết nói “không” khi “người lạ” cho kẹo và rủ đi chơi.
Dạy con gái thời nay, mỗi ngày thêm một “giật mình” nho nhỏ, để bố mẹ luôn cẩn thận và cảnh giác, cho con an toàn, lớn lên lành mạnh.
Mr cun đã bình luận
Trẻ nhỏ bây giờ thông minh lắm. Phải răn dạy tư bé thôi