Bạn làm sao nếu một hôm bé từ lớp mầm non về nhà và thỏ thẻ: “Mẹ ơi, con có người yêu…”. Hẳn bạn sẽ bật cười. Ai là người yêu của con? Cậu bé/ cô bé kia hả? Bạn ấy còn thò lò mũi kìa!
Mặc cho “mỹ quan” của bé ra sao, bạn vẫn luôn thấy bé vô cùng đáng yêu. Điều “bật mí” kia đối với bạn hoàn toàn là “chuyện con nít”, nó thêm vào cuộc sống của bạn như một chi tiết thú vị để thỉnh thoảng bạn vui sướng khoe với bạn bè, người thân.
Nhưng khi bé ở độ tuổi 12 – 14, vấn đề “con có người yêu” chí ít cũng sẽ là một cú sốc, thậm chí gây nên cả một cơn khủng hoảng trong gia đình. Ở lứa tuổi ấy, con của bạn vẫn hoàn toàn là một đứa con nít: vẫn chưa biết tự lo cho bản thân, ăn ngủ, học, thậm chí tắm… cha mẹ đều phải nhắc, chưa biết mặc một cái áo cho tử tế, vẫn nhõng nhẽo, mè nheo đủ thứ.
Nhưng cái “bí mật” bằng cách nào đó bạn khám phá được thì rõ ràng chẳng con nít chút nào. Bạn giật mình, con mình lớn lúc nào, nó biết yêu từ lúc nào? Và bạn bắt đầu theo dõi con, đọc tin nhắn của nó, dò xét facebook, đột nhập email, lục khắp phòng lúc con đi học chỉ để tìm cho ra những… bức thư tình.
Bạn dò từng nết ăn ngủ, giờ giấc, bạn bè của nó. Bạn phát hiện ra những đứa trẻ xưng hô với nhau bằng những ngôn từ nghe chẳng lọt tai chút nào. Nào là anh – em (còn khá!), ông – bà và bạn choáng váng hơn khi chúng còn gọi nhau là vợ – chồng.
Kịch bản dễ chịu nhất bạn hình dung cho đứa bé “ngoan” hiện ra: rằng chúng chỉ yêu cảm tính, tình cảm học trò, có lẽ chúng chỉ xao nhãng học hành một chút. Tuổi dậy thì mà, ai tránh được!
Nhưng chắc thế không, liệu chỉ là “tinh thần” hay chúng còn làm chuyện vợ chồng nữa? Những kịch bản xấu bắt đầu hiện dần lên. Một cơn khủng hoảng bao trùm lên cuộc sống của bạn, của gia đình bạn, làm lung lay tất cả ý niệm của bạn về con.
Cùng một câu chuyện trước kia bạn vui vẻ khoe với người khác, nhưng giờ đây lại là một nỗi khổ sở giày vò bạn ngày này qua ngày khác.
Thực ra, có ai tránh khỏi cảm xúc yêu đương ở tuổi dậy thì. Hãy nhìn lại, chúng ta biết xao xuyến trước một người khác giới là vào khi nào? Có lẽ chưa chắc đã muộn hơn đám con cái bây giờ (trong khi người ta đã chứng minh càng ngày tuổi dậy thì của con người càng sớm hơn).
Cái khác giữa con cái với cha mẹ là thời đại: con lớn lên vào thời xã hội mở với phim ảnh và internet, ít rào cản hơn, ít nỗi sợ hơn. Ngày trước, cha mẹ từ lúc “cảm tính” đến tình yêu đầu là cả một chặng đường dài.
Ngày nay, con cái chưa hiểu tình yêu đã thấy xung quanh cánh cửa nào cũng mở thôi thúc khám phá, thôi thúc thể hiện, thôi thúc… bắt chước…
Không trách con trẻ chưa lớn nhận thức đã lớn thân xác. Chỉ là người lớn, bằng tình yêu và sự thấu hiểu, hãy cầm tay con cùng bước qua những khó khăn của tuổi dậy thì để khi lớn lên những cảm xúc đầu đời sẽ còn lại như những kỷ niệm đẹp, thay vì một vết thương.