Khi đang lăn lộn la hét ầm ĩ vì lên cơn đau, chị Nga vô cùng sốc khi nghe tiếng bác sĩ thé thé bên cạnh: “Kêu cái gì mà kêu. Có ngậm mồm vào không thì bảo. Bệnh viện này là nhà của chị à”.
Sợ như sợ bác sĩ mắng
Anh Thành yêu chị Nga vì sự mong manh, dễ vỡ. Sau khi lấy nhau, tình yêu đã trở thành sự chịu đựng. Anh phát ngán khi vợ lúc nào cũng ngơ ngác, mắt chớp chớp nhìn mọi thứ xung quanh.
Nhưng những cư xử đậm tính tiểu thư của chị trong cuộc sống hàng ngày chỉ khiến anh khó chịu một chút. Sau đó anh cũng cố cho qua. Anh luôn tự bào chữa: “Mình vốn yêu tính cách này cơ mà”. Tuy nhiên, anh suýt mất con vì cái tính mong manh, dễ vỡ của vợ.
Chẳng là chị mang thai. Anh rất yên tâm vì chị ăn nhiều, ngủ nhiều, thậm chí còn khỏe mạnh hơn cả thời con gái. Thấy vợ như vậy, anh vui lắm. Anh tin một bà bầu khỏe mạnh thì chẳng có vấn đề gì về sinh nở.
Ấy thế mà anh nhầm to. Chị đau đẻ đúng vào ban đêm. Mắt nhắm mắt mở bắt taxi đưa vợ tới bệnh viện, anh cứ tưởng “giao” vợ cho bác sĩ thế là xong. Chính vì suy nghĩ đó anh vô cùng sốc khi giáp mặt bà bác sĩ phốp pháp.
Vừa thấy chị lăn lộn la hét ầm ĩ, bà bác sĩ tên My đã quát mắng: “Kêu cái gì mà kêu. Có ngậm mồm vào không thì bảo. Nửa đêm gào thét thế làm sao người khác ngủ được cơ chứ. Bệnh viện này là nhà của cô à?”.
Cứ tưởng sẽ được an ủi, vỗ về, cho nên chị Nga rất choáng khi bị chửi như tát nước vào mặt. Lúc đó, cơn đau của chị càng dồn dập, chị càng hét to hơn.
Vị bác sĩ lại mắng “thả phanh”: “Cô kia điếc à. Có thôi ngay đi không. Lại làm nũng chứ gì. Hàng triệu người đẻ mà ai cũng gào thét như cô thì bác sĩ chết hết à. Trả được người ta mấy đồng mà bạo lực tinh thần kinh thế”.
Không chỉ có vậy, sau một ngày lên cơn đau mà không đẻ được, chị Nga vật vã và chẳng còn chút sức lực nào cả. Tới khi cửa mình đã mở rộng, bác sĩ nói đã tới lúc rặn mạnh thì chị mệt nhoài. Đang dồn hết tàn lực còn lại để rặn, chị bỗng giật mình thon thót khi nghe bác sĩ the thé bên tai.
“Cái nhà chị này hay thật. 3 người ở đây chỉ phục vụ mỗi nhà chị thôi đấy. Có đẻ nhanh không thì bảo. Không rặn được, tôi lấy dao banh bụng ra rồi mổ cho đỡ mất thời gian. Chúng tôi còn cả trăm sản phụ khác chứ có phải mỗi nhà chị đâu” – Vị bác sĩ mất kiên nhẫn và quát mắng.
Vay tiền đẻ viện “xịn” để né bác sĩ
Trong khi đó, chị Lê (Gia Lâm – Hà Nội) vì trải qua kinh nghiệm đau thương trong lần sinh thứ nhất. Và “tròn mắt” chứng kiến cô bác sĩ trông rõ xinh xắn thế mà tuôn bao lời kém hay, ý kém đẹp xuống đầu mà phụ sản đang mấp mé cửa sinh, tử.
Thế là chị Lê bàn với chồng: “Thôi thì chẳng giàu nghèo gì chục triệu. Hai vợ chồng cố nhịn ăn, nhịn mặc vào bệnh viện quốc tế sinh cho thoải mái. Em nghĩ ở bệnh viện quốc tế, các bác sĩ sẽ dịu dàng và nhiệt tình hơn”.
Anh Nam chồng chị gật đầu đồng ý dù anh biết hơn chục triệu đồng là số tiền không nhỏ với gia đình anh. Thậm chí, anh còn phải đi vay vì khi vợ đẻ, anh chưa tới ngày lĩnh lương. Nhưng nhìn cảnh vợ bị “bạo hành” tâm lý khi đang ở trên bàn đẻ, anh chẳng nỡ từ chối.
Anh chia sẻ: “Khi thấy vợ đang quằn quại, đau đớn mà bà bác sĩ cứ chửi như hát hay, tôi lo lắng và phẫn uất lắm. Xét đi xét lại thì mình có làm gì được họ đâu. Cùng lắm là cãi nhau tay đôi vài câu. Thôi tốt nhất cho vợ vào bệnh viện xịn. Tốn kém một tí nhưng tinh thần thoải mái”.
Đúng như mong đợi của anh chị. Các bác sĩ trong bệnh viện quốc tế rất dịu dàng, nhiệt tình. Họ động viên, cổ vũ chị rất nhiều khiến chị sinh em bé cực dễ dàng và an toàn.
Trong khi đó chị Nga (Văn Quán – Hà Đông) chẳng có sự lựa chọn nào khác. Làm sao mà chị chuyển viện được khi đã nằm trên bàn đẻ. Bị bác sĩ chửi, tự dưng chị hoang mang, sợ hãi. Tinh thần chị bấn loạn. Chị không thể nào rặn được đúng nhịp. May sao, em bé của chị đầu bé nên cuối cùng cũng chịu ra ngoài. Thiếu một chút nữa là bé chết ngạt.
Thế mà vừa đẻ xong con, chị chưa kịp hoàn hồn đã lại nghe bài ca chửi. Bác sĩ quát mắng chị vô trách nhiệm, xém chút nữa là giết con rồi.
Thương vợ, thương con, anh Thành cáu quá hét lên: “Các chị chửi vừa vừa thôi. Có muốn tôi ghi âm rồi tung lên mạng không”.
Tới lúc đó, các bác sĩ mới ngừng chửi nhưng anh Thành biết anh chỉ dọa được họ trong một vài phút. Chứ trước và sau vợ anh, anh biết cũng đã và sẽ còn rất nhiều sản phụ đang và sắp bị chửi khi đang ở cửa sinh, tử.
letuyen đã bình luận
.chi o vietnam minh moi co chuyen do thui ban ak..o cac nuoc ngoa ban se cam nhan dc thoi khac be yeu cua ban chao doi la hp the nao, co chong ke be an ui ban bs va yta deu rat nhiet tinh va chi dan mh .k nhu nhug bs o vn..co tien dua cho ho thi ban muon j cug dc con k tien y nhu ban la con cua ho vay chu man k can ne nang j het…dung la o vn co tien la co tat ca
kieuluong đã bình luận
mjnh cung da traj qua, that la kjnh khung khj da rat dau con bj bs chuj xoj xoj :”caj con nay tao da bao may cam mom vao roj co ma, tao tat vao mom may bay gjo…”. ly do cua mjnh la dua tjen nhung mot nguoj bs chua bjet, tan khj ba kja vao moj do bj chuj.
Hoa Quỳnh đã bình luận
Mình sắp đến ngày sinh mà nghe vậy sợ quá đi? không biết sao nữa? mình chuẩn bị sinh tập đầu nên còn nhiều bở ngở mà nghe vậy nữa…………..
hongtam đã bình luận
Người ta nói lương y như từ mẫu đó là hồi xưa thôi còn bây giờ thảy 1 tí tiền ra mới mong bs nhẹ tay nhẹ miệng cho hoặc là chịu khó đi BV sang để đỡ bị tra tấn tinh thần. Đúng là thời buổi bây giờ có tiền là trên hết