Thực tế hiện nay ở nước ta, có rất nhiều bậc cha mẹ không biết nên thể hiện tình yêu với con như thế nào. Nhiều người đến trường xin cô giáo của con đừng phạt bé vì hàng triệu lý do khác nhau. Đến lúc con hư lại bảo tại cô và nhà trường.
Thực ra, khi nào yêu người ta sẽ mong người đó thật sự hạnh phúc, cả trong hiện tại và tương lai. Với trẻ con, hạnh phúc là có đủ nhưng không thừa vật chất, có đủ sự quan tâm, chia sẻ và cả thử thách từ cha mẹ.
Tôi vẫn nhớ cảm giác khó chịu ngày xưa khi bố mẹ chuyển tôi từ trường bình thường sang trường xịn để học lớp chuyên. Cả chuyện em gái tôi chuyên đời đi muộn, bị mắng nhiều. Một lần cô giáo mời phụ huynh đến, mẹ đã đến xin lỗi và bịa ra lý do: “Cháu bị mất ngủ đêm, nên ngày khó dậy sớm”. Trong khi thực ra, nó ngủ khỏe, lúc nào cũng ngủ, kể cả ngày, rỗi là lăn quay ra ngủ. Cô giáo thông cảm không mắng nữa nhưng từ đó nó càng ngày càng đi muộn. Bây giờ đã lớn, nó cười hề hề bảo “Hồi đó mẹ đừng xin cô thì em còn cố để dậy sớm. Tại mẹ xin, thấy được nên cứ ngủ thôi”.
Vì thế, khi con phạm lỗi, bạn đừng cố xin xỏ giúp, thậm chí giúp cô phạt sẽ khiến con ngoan hơn, biết cách điều chỉnh cuộc sống của mình. Nhiều bố mẹ thấy cô phạt con thì làm loạn cả lên, để con thêm coi thường cô giáo. Nhưng nếu bố mẹ đến và bảo: “Cô cứ phạt đi. Phạt gì mà nó sợ” (dĩ nhiên là không đánh). Như thế, trẻ sẽ thấy cả thế giới bảo nó sai, đương nhiên là nó sai, vậy thì phải sửa.
Nhiều người bảo với tôi có điều kiện sao không chọn cho con trường tốt hơn, tại sao không làm viêc kia cho con… Nhưng tôi quan niệm yêu con không phải thế. Với tôi, yêu là làm mọi cách để con có được hạnh phúc hiện tại và tìm được nó trong tương lai.
Tôi không ép con học trong ngôi trường xịn nhất, tốt nhất hay giỏi nhất, mà tìm cho con một ngôi trường phù hợp với khả năng, có các bạn bè hiểu, chia sẻ và giúp con tiến bộ. Tại đó, các cô giáo yêu thương các con và biết cách làm cho các con yêu.
Tôi không bắt con học nhiều mà giúp con sắp đặt thời gian phù hợp để học nhẹ nhàng hiệu quả nhưng vẫn có thời gian chơi, chia sẻ đến mọi người, làm các công việc nhà và tự chăm sóc bản thân. Tôi không xin xỏ khi con bị phạt, vì con cần phải hiểu được những gì sẽ phải trả giá cho hành động sai lầm của mình để rút ra kinh nghiệm sống tốt hơn.
Tôi cũng không giúp con làm việc, chỉ khuyến khích con làm, hướng dẫn khi thấy con ngơ ngác. Tôi không mua đồ xịn nhất cho con, chỉ mua đủ và vừa phải với nhu cầu, tôi giúp con chăm chút, giữ gìn và trân trọng nó. Tôi không cấm đoán con trải nghiệm, không cấm con tìm hiểu mặc dù có khi con gây ra rất nhiều phiền toái.
Với tôi hạnh phúc của con là tất cả và yêu con là làm sao để con hạnh phúc.