Dù bực mình nhưng tôi cố bình tĩnh với con: “Vì sao con không đi, nói mẹ nghe xem nào”. “Con đang coi hoạt hình”. “À, thì ra là cu cậu mê phim quá nên đâu thèm để ý đến lời mẹ. Tôi đành hướng cu cậu vào trò khác. Con đi tắm xong, hai mẹ con mình sẽ chơi ghép hình, mẹ sẽ ghép cây thông, còn con ghép ông già Noel nhé. “A, được ghép hình”, Bo reo lên vui sướng và chạy ào ào vào nhà tắm, quên luôn việc nãy giờ mải mê xem hoạt hình”.
Bình tĩnh tìm lý do
Mấy hôm nay tôi đã bình tĩnh hơn mỗi khi Bo không nghe lời. Khi tôi gọi: “Bo ơi, đi tắm con”, Bo ngồi im chẳng nói chẳng rằng. Gọi thêm một lần nữa thì cu cậu nhấm nhẳng: “Con không đi đâu”.
Dù bực mình nhưng tôi cố bình tĩnh với con: “Vì sao con không đi, nói mẹ nghe xem nào”. “Con đang coi hoạt hình”. “À, thì ra là cu cậu mê phim quá nên đâu thèm để ý đến lời mẹ. Tôi đành hướng cu cậu vào trò khác. Con đi tắm xong, hai mẹ con mình sẽ chơi ghép hình, mẹ sẽ ghép cây thông, còn con ghép ông già Noel nhé. “A, được ghép hình”, Bo reo lên vui sướng và chạy ào ào vào nhà tắm, quên luôn việc nãy giờ mải mê xem hoạt hình”.
Khi Bo đi chơi nhà hàng xóm, kêu hoài bé chẳng chịu về, tôi chẳng còn nổi nóng mà rủ con chơi trò “ai đi nhanh hơn”, đích đến là… nhà mình. Thế nào cu cậu cũng về nhà ngay.
Cho con quyền lựa chọn
Bo ghét ăn rau, suốt ngày chỉ thích ăn thịt và mẹ dù có nói thế nào thì cu cậu vẫn thích thịt hơn rau. Dù vậy, hôm nào mẹ cũng dọn món rau. Bo luôn giãy nảy: “Con không ăn rau đâu mà mẹ”. “Vậy mẹ cất hết nhé”. “Dạ”.
Tôi dọn hết đồ ăn trên bàn, Bo lăn ra khóc: “Con ăn thịt”. “Con sẽ được ăn thịt nếu con chịu ăn rau”. “Vì sao hả mẹ?”. “Vì như vậy mới đủ chất để lớn”, tôi trả lời con vậy, sau đó thì bé ăn rau một cách miễn cưỡng. Kệ, tôi cứ làm vậy từ ngày này qua ngày khác. Đến nỗi, thỉnh thoảng thấy mẹ chưa kịp bưng rau lên, thế nào Bo cũng thắc mắc hỏi sao hôm nay không có rau vậy mẹ.
Hoặc khi đi chơi, Bo mải chơi không chịu về, tôi sẽ ra giới hạn cho con: “Mình chơi 10 phút nữa hay 15 phút nữa con?”. “15 phút đi mẹ”. Thế là hết giờ, Bo đành phải về.
Lựa lúc con bình tĩnh và vui vẻ, tôi hay hỏi con vì sao mẹ nói như thế mà con không nghe theo, bé trả lời, tại mẹ hay la hét nên con không thích. Tôi để ý và thay đổi. Những lần sau đó, nói gì với bé tôi cũng nhẹ nhàng, lúc bé không nghe lời thì hoặc tôi lờ đi hoặc tôi hướng bé vào điều khác. Lúc đó, bé sẽ quên ngay chuyện đang bực bội mà làm theo lời mẹ.
Khi con cãi lời mẹ
– Đừng nổi nóng, đừng đánh hay la mắng bé. Càng làm vậy bé càng cố chống lại ba mẹ để chứng tỏ mình.
– Gia hạn thời gian khi bé chậm chạp hoặc không nghe lời, chẳng hạn khi bé đòi đi chơi, có thể cho bé lựa chọn hoặc về ngay hoặc 10 phút nữa, bé sẽ chọn 10 phút (tất nhiên) và thấy mình quan trọng hẳn.
– Hướng bé vào một trò vui khác hoặc cùng chơi với bé để kéo bé ra khỏi niềm vui hiện tại đang hấp dẫn bé.
– Khi bé cố cãi lời dù đã áp dụng mọi cách, bạn hãy làm lơ bé, im lặng và làm công việc của mình, bé sẽ sợ và vâng lời mẹ ngay thôi.