Chị họ em sinh cháu 3,9 kg rất nhanh mà không mất mũi khâu nào các chị ạ. Thứ nhất là phải chăm chỉ đi bộ những tháng cuối để thai nhi tụt xuống và vào đúng vị trí sinh. Thứ 2 là khi thấy xuất hiện cơn đau chuyển dạ thì uống nước hoa hướng dương. Ngày đó nhà chị không có hoa hướng dương tươi nên toàn mua hoa phơi khô sẵn ở các hàng thuốc bắc. Chắc em cũng chỉ mua được ngoài hàng thuốc thôi chứ hoa hướng dương hiếm lắm. Nếu nhà mẹ nào trồng được hướng dương thì nhớ lấy hoa phơi khô, cất đi để dùng khi đau đẻ nhé.
Tình cờ đọc được bí kíp của mẹ Trần Thanh Hoa về vấn đề đẻ thường dễ, em thấy hay quá. Em nghĩ rằng những phương cách dân gian này dù chưa được khoa học chứng minh nhưng chúng không hề gây tổn hại gì cho mẹ bầu và thai nhi. Vì vậy chị em mình vẫn có thể thoải mái áp dụng. Biết đâu những chiêu đáng quý này lại hợp với người nọ, người kia… giúp quá trình vượt cạn của chúng ta dễ dàng và nhẹ nhàng hơn. Chứ nói thật chắc mẹ nào cũng khiếp đau đẻ lắm lắm.
Em thì chưa trải qua ca sinh nở nhưng đang mang bầu tháng thứ 6 rồi. Vốn nhà con một nên em được chiều chuộng từ nhỏ, cũng vì vậy mà em nhát gan lắm. Mới giữa thai kỳ thôi mà em đã rất lo đến ngày “lên bàn đẻ” rồi đấy. Hồi mới mang bầu, em cũng dự định sẽ sinh mổ. Em thấy sinh mổ nhẹ nhàng, lúc nào thích đi sinh là sinh, lại chẳng phải vật vã đau đẻ, lại được nhanh nhìn thấy mặt con yêu. Thế nhưng “xã” em nhất định không đồng ý. Chồng bảo đẻ thường được thì sao không đẻ, người ta muốn đẻ thường chẳng được. Theo chồng em thì đẻ thường sẽ giúp em bé cứng cáp hơn nhiều khi chào đời, mẹ cũng nhanh bình phục, chỉ phải vượt qua cơn đau đẻ thôi còn sau khi sinh xong là coi như xong.
Hai vợ chồng em đã rất nhiều lần “lên mặt” với nhau khi nói đến vấn đề này. Từ ngày mang bầu, anh xã em rất chiều vợ. Tính em lại hay làm nũng nhưng anh đều đáp ứng hết, duy chỉ có chuyện chọn đẻ thường hay đẻ mổ là anh không chiều theo ý em. Một lần đi khám thai, bọn em đã phải nhờ bác sĩ phân giải giúp. Theo lời khuyên của bác sĩ thì em nên đẻ thường, bác sĩ bảo đẻ thường được vẫn là tốt nhất. Vậy là em tặc lưỡi theo ý chồng.
Cũng từ ngày đó em bắt đầu lo đến lúc đau đẻ. Em hay lên các diễn đàn làm mẹ, thấy chị em kêu trời kêu đất kể chuyện đi đẻ, đau đẻ, em rất sợ. Sợ nhất là có những mẹ đau đến 2-3 ngày mà vẫn không đẻ được, lại phải “ăn dao” thì còn sức lực đâu nữa. Vì nhút nhát sợ đau nên hầu như gặp ai em cũng hỏi kinh nghiệm đi đẻ của họ để tích lũy cho bản thân.
Hôm trước, bà chị họ em vừa đẻ thằng cu đầu 3,9kg mà không hề phải khâu một mũi nào, em thấy “nể” quá. Vừa ở bệnh viện về em đã sang thăm luôn và không quên hỏi bí kíp của chị. Chị bảo có thể do hông chị to nên dễ đẻ thế nhưng chị cũng có một bí kíp đã được mẹ chồng chị mách cho là uống nước hoa hướng dương. Chị còn rất chăm đi bộ những tháng cuối thai kỳ. Chẳng biết nhờ “chiêu” gì nhưng đó là tất cả những gì chị đã làm và thành quả sinh con của chị thật ngoạn mục. 8 giờ sáng, chị bắt đầu thấy xuất hiện những cơn đau đẻ, cũng từ lúc đó chị không ngừng uống nước hoa hướng dương và đi lại. Vậy là đến 10 giờ 10 phút con yêu đã chào đời. Thật nhanh phải không các mẹ.
Thấy chị đẻ dễ thế nên em đã ghi nhớ những lời chị dặn để sau này đến lượt mình còn áp dụng. Thứ nhất là phải chăm chỉ đi bộ những tháng cuối để thai nhi tụt xuống và vào đúng vị trí sinh. Thứ 2 là khi thấy xuất hiện cơn đau chuyển dạ thì uống nước hoa hướng dương. Ngày đó nhà chị không có hoa hướng dương tươi nên toàn mua hoa phơi khô sẵn ở các hàng thuốc bắc. Chắc em cũng chỉ mua được ngoài hàng thuốc thôi chứ hoa hướng dương hiếm lắm. Nếu nhà mẹ nào trồng được hướng dương thì nhớ lấy hoa phơi khô, cất đi để dùng khi đau đẻ nhé.
Chỉ hai bí kíp nhỏ đấy thôi, thật đơn giản phải không các mẹ? Vì chị họ em đã làm “chuột bạch” rồi nên em cũng sẽ áp dụng cách của chị ấy khi có dấu hiệu đau đẻ. Hy vọng rằng em cũng đẻ thường được dễ dàng và sớm gặp mặt con yêu. Các mẹ bầu hãy ghi nhớ để áp dụng nhé!