Trẻ con cũng có cơ chế phản ứng tâm lý, tình cảm như người lớn. Khi buồn bực hay không như ý hoặc không khỏe trong người, thường phản ứng bằng cách giận dữ, có khi hung hăng. Tình trạng này thường gặp ở bé từ 2 tuổi. Bé của bạn có thể đập tay xuống bàn, ghế, ném đồ đạc trong tầm tay hoặc hung hăng hơn, có thể ra điệu bộ đấm, đá, có khi hét toáng lên.
Nguyên nhân khiến trẻ trở nên giận dữ có thể do bé cảm thấy thất vọng với một số việc không như ý. Mẹ đừng nghĩ tuổi này bé chưa biết gì. Thật ra, bé có biểu cảm chẳng khác người lớn chúng ta là mấy. Có thể bé không thể diễn đạt được hết ý muốn của mình qua ngôn ngữ trong vài trường hợp để cho cha mẹ hiểu; hay không đủ khéo léo làm theo ý mình; cũng có thể di chuyển theo ý muốn; cảm thấy không được quan tâm… tức bé bị hạn chế về thể chất ở vài trường hợp nên sinh ra bực tức, bùng phát thành cơn giận. Dễ gặp tình trạng này nhất ở khoảng 2 tuổi và Kat nhà mình cũng đang ở giai đoạn này. Gặp tình trạng này, cha mẹ cần bình tĩnh đừng gào thét lại với con. Từ việc “trị” Kat nhà mình, mình chia sẻ cùng các mẹ một vài “tuyệt chiêu” đối phó với trẻ trong các tình huống bé giận dữ.
Ôm bé vào lòng, xoa dịu và âu yếm bé
Con đang cáu giận mà mẹ cũng “hùa” theo cơn tức của bé thì thật đúng là “thảm họa”.
Có lần cả nhà đi mua sắm trong trung tâm thương mại, đến quầy búp bê, Kat hết sờ con này lại vuốt ve con kia. Cuối cùng kat dừng lại ở con búp bê to nhất và đòi mẹ mua. Đồ chơi của Kat quá nhiều nên mình không chiều ý, ẵm Kat rời khỏi quầy. Vậy là cô nàng giẫy tử, vật vạ ra khóc ròng còn hết toáng lên “không! không!”. Mình đã ôm Kat vào lòng, xoa dịu và nói rằng nếu Kat ngoan, không khóc, lần sau mẹ sẽ mua. Được mẹ dỗ dành, cơn giận của Kat nguôi dần và chịu tự động đi theo mình mà không cần “cưỡng chế”.
Tìm nguyên nhân gây ra cơn giận dữ của bé
Những lúc cơn giận bộc phát, có thể bé đang mệt, đói hay bị đau ở đâu đó. Cũng có thể bé bức bối do cứ ở mãi một nơi. Hãy chắn chắn rằng con bạn được an toàn để bé không tự mình làm tổn thương khi bé đấm hoặc đá vào đâu đó.
Như Kat, có lẽ giống mẹ nên tính tình khá “nóng nảy”, cứ không như ý là dậm chân kêu khóc. Có lần trái banh của Kat kẹt vào góc tủ, Kat cứ chúi đầu vào cố lấy ra nhưng không được lại đụng đầu vào cạnh tủ. Đau, bực, mất kiên nhẫn, thế là Kat làm dữ, gào thét. Mẹ đang trong bếp chẳng rõ nguyên nhân, mãi hồi lâu mới biết. Trái banh được lấy ra, Kat cũng chưa hả giận, cứ gào mãi. Mẹ đành bế Kat ra hiên nhà, chỉ con chim đang bay trên trời và nói đủ thứ chuyện trời trăng Kat mới bị phân tán cảm xúc và yên.
Đôi lúc bé thường chọn những nơi đông người để biểu lộ hành vi giận dữ, càng nhiều người xung quanh thì hành vi của bé càng tệ. Nếu bé lên cơn giận khi đang ở ngoài đường, mẹ không thể phớt lờ hành vi này quá lâu vì có thể gây nguy hiểm cho bé. Nếu cơn giận bắt đầu gia tăng và bé không thể bị phân tán, mẹ hãy đưa bé ra khỏi nơi đó xem sao.
Cố gắng hiểu bé
Kat nói chưa rành nên đôi khi con muốn điều này điều kia hay bị đau cũng không nói cho mẹ rõ được. Những lúc thấy Kat bắt đầu đỏ mặt tía tai, chắc chắn có nguyên nhân nên mình luôn cố gắng hỏi Kat, gợi ý câu trả lời để hiểu con muốn gì, đang bị gì, đau chỗ nào. Được mẹ quan tâm và nói đúng vấn đề, Kat hiểu nên vui vẻ và hài lòng ngay.
Đừng cố tình phớt lờ khi bé giận dữ
Những khi Kat có chiều hướng chuyển từ giận dữ sang hung hăng, vò đầu bức tóc, mẹ nên sẽ “vào cuộc” ngay vì trẻ gào thét quá lâu thành thói quen.
Như Kat nhà mình hay đòi hỏi đồ chơi, có khi là những vật dụng như điều khiển tivi, quạt trong nhà cho bằng được dù chẳng để làm gì. Tất nhiên, nếu không được hay lúc đó ba đang dùng điều khiển tivi “không chịu” đáp ứng, Kat sẽ la toáng lên ngay. Những khi đó, mẹ không phớt lờ mà “chữa cháy” cho Kat bằng thứ khác để yên chuyện và lợi dụng lúc Kat đã yên, mẹ giải thích cho Kat biết là ba đang tìm kênh hát nhạc cho con. Lần sau Kat không được thế nữa, vì vậy là không ngoan biết không? Kat gật đầu ra chiều hiểu chuyện và lần sau thật ngạc nhiên, Kat không đòi vô lý như thế nữa.
Không cố tình “nhát” bé
Một số cha mẹ khi con vòi vĩnh, giận dỗi thường có xu hướng dọa “ông kẹ”, điều này càng kích thích sự sợ hãi của bé và làm bé khóc nhiều hơn, cảm xúc càng vượt ngưỡng dễ giận dữ hơn. Lúc đầu, khi bị dọa, bé sẽ sợ, nhưng nghe mãi “bài ca ông kẹ” dần bé sẽ “lờn” và biết ngay ba mẹ chỉ hù dọa. Kat nhà mình mà nghe nói đến “ông kẹ” là lặp tức nhắc lại “ông ẹ” rồi cưới hích hích chẳng sợ hãi gì, vì bà ngoại cứ suốt ngày dọa kẹ thôi! Chị em chú ý đừng cố tình lặp đi lặp lại mãi một lời dọa dẫm không có thật nhé!
Khen ngợi để bé hài lòng
Những lúc đi nhà trẻ về, Kat rất thích múa hát. Sau mỗi bài hát, mình đều vỗ tay hoan hô Kat rất giỏi, hát rất hay. Kat thích thú ra mặt, bẽn lẽn cười và cứ thế thấy nhà đông vui, Kat lại hát. Mẹ có thể khen bé ngoan, giỏi và bảo rằng những đứa trẻ ngoan sẽ không khóc nhè, không giận dữ. Bé hiểu được lời nói của mẹ sẽ kiềm chế được cơn giận.
Với cha mẹ, đôi khi đối diện với đứa con hung hăng, hay cáu giận làm bản thân mệt mỏi, mất bình tĩnh. Kéo dài dễ dẫn đến stress. Với những trường hợp này, mẹ có thể tránh mặt đi một lúc như ra ngoài để hít thở, lấy bình tĩnh. Tốt nhất mẹ đừng tự trách bản thân mình hay cảm thấy thất vọng về trẻ hoặc đổ lỗi cho bản thân chưa nuôi dạy con tốt. Hãy chọn cách chia sẻ với người khác về cảm giác lo lắng để tâm trạng nhẹ nhàng hơn.