Câu hỏi thường trực của chị em phụ nữ chúng ta khi đi thăm bà đẻ, khi gặp một người mẹ đang nuôi con, đó là “Chị/ em có cho con bú mẹ không?”. Đương nhiên, người đang nuôi con bằng sữa mẹ sẽ vênh mặt tự hào, khoe con với niềm vui khó giấu. Người nuôi con bằng sữa công thức sẽ cúi đầu, sẽ buồn bã hoặc quanh co về chuyện của mình. Riêng tôi, mỗi khi tôi thấy ai hỏi mẹ đẻ câu đấy, tôi lại phải nhăn mặt. Quá vô duyên!
Tôi đang nuôi con nhỏ, tôi cũng đang cho con ti mẹ. Vậy nhưng tôi xin nói thẳng, khi đến thăm bạn bè mới sinh hay gặp các bà mẹ nuôi con ở siêu thị, trong nhà hàng.. không đời nào tôi hỏi “Bạn/chị có cho con bú không?” hay “Cháu ăn sữa mẹ hay sữa ngoài”.
Tôi không hỏi vậy. Không phải vì tôi không quan tâm đến bạn bè tôi, cũng không phải vì tôi không muốn nghe câu chuyện của họ. Đơn giản, tôi sẽ không yêu cầu vì tôi thấy đấy không phải là việc của tôi. Theo tôi, nuôi con bằng sữa mẹ hay sữa ngoài, cho con bú mẹ hay ti bình, đó là lựa chọn của mỗi người. Và đôi khi, người ta có lý do cá nhân để lựa chọn không cho con bú.
Tôi biết, có rất nhiều bà mẹ đã làm đủ mọi cách nhưng vẫn không thể cho con bú. Họ sinh mổ, bị tiêm kháng sinh khiến sữa không về. Họ bị tụt đầu ti, cảm thấy đau khi cho con bú, con không thích ngậm ti mẹ, con chê sữa mẹ…Rất nhiều lý do khiến chị em đành lựa chọn cho con ăn sữa ngoài. Nếu sự đã vậy chẳng phải những câu hỏi tưởng như “quan tâm” của các mẹ sẽ trở thành rất độc ác đó sao? Vì vậy, tôi sẽ không yêu cầu, bởi vì tôi không muốn bạn bè mình cảm thấy buộc phải nói với tôi về vấn đề cá nhân của họ, hoặc sẽ phải nói dối về lý do của bản thân chỉ để tránh bị tôi đánh giá. Tôi tôn trọng quyền riêng tư của các bà mẹ.
Một lý do nữa khiến tôi không hỏi. Đó là vì tôi không muốn những lời đồn sai sự thật về chuyện cho con bú sẽ ngày càng lan rộng. Một số bà mẹ không cho con bú vì lý do sức khỏe, tuy nhiên, một số người không cho con bú chỉ vì họ tin (hoặc đang lấy cớ) về một sự việc không có thật. Có mẹ nói rằng mình không cho con bú vì sữa nóng, con ăn vào bị táo. Có chị lại bảo rằng sữa chị ít quá, con ăn không đủ no, đêm quấy. Có em lại than phiền sữa em loãng quá, con ăn mãi vẫn còi, thôi bỏ. Họ lặp đi lặp lại những suy nghĩ sai lầm như vậy với người khác, khiến những “lời đồn” khi được lặp đi lặp lại cuối cùng lại trở thành “sự thât”. Tôi không muốn chuyện đó xảy ra. Tôi xin khẳng đinh, không sữa nào tốt bằng sữa mẹ. Cũng không có chuyện sữa nóng sữa lạnh, sữa loãng sữa đặc khiến trẻ không lên nổi cân. Ví dụ với chị em nào nuôi con bằng sữa mẹ mà bé không lên cân, chị em nên xem lại cách cho con bú của mình thì hơn. Có thể chị em đã cho bé bú quá nhiều sữa đầu.
Tôi sẽ không hỏi. Tuy nhiên, nếu ai muốn nói với tôi về chuyện cho con bú, tôi sẽ vẫn luôn yên lặng lắng nghe. Và khi tôi trả lời, tôi sẽ không bao giờ trách mắng bạn mình rằng họ chưa thực sự nghiêm túc trong việc cho con bú hay lý do của họ chưa đủ đúng đắn. Đó không phải là việc của tôi. Tôi sẽ hỗ trợ và chỉ đưa ra những lời khuyên đúng đắn nhất về những kinh nghiệm của mình khi nuôi con bằng sữa mẹ. Tôi sẽ giúp bạn bè mình những mẹo hay giúp họ kích sữa, những món ăn vừa ngon lại vừa bổ cho mẹ đẻ nuôi con, giải đáp 1001 thắc mắc khi cho con bú hoặc chia sẻ với bạn mình những nỗi buồn khi cô ấy không thể nuôi con bằng sữa mẹ (nếu cô ấy thực sự buồn). Đó mới là điều tôi muốn làm.
Theo tôi, mong muốn có một thế hệ trẻ em khỏe mạnh, được lớn lên nhờ nguồn sữa mẹ quí giá mới là điều chúng ta cần hướng tới. Đừng lấy những câu hỏi tưởng như là quan tâm nhưng hóa ra lại chỉ để thỏa mãn sự tò mà và thích so đo của các bà mẹ chúng ta.