Nhờ lá đinh lăng, mẹ mới quyết tâm giữ lại hai bầu sữa này để con tu ti cho đến bây giờ.
Thời gian trôi nhanh quá, thế là cũng đã gần một năm ngày Bin mẹ cất tiếng khóc chào đời. Nhớ lại những ngày này năm ngoái, mẹ không khỏi “nổi da gà”. Mẹ đẻ mổ, ca sinh nở diễn ra khá suôn sẻ. Ai cũng khen mẹ phục hồi nhanh vì chỉ 18 giờ sau sinh mẹ đã có thể ngồi dậy tập đi và ngày hôm sau mẹ đã đi lại được bình thường. Mẹ cũng thấy mừng lắm vì sau bao ngày chờ đợi con yêu đã được an toàn bên mẹ. Điều mừng nhất nữa là dù sinh mổ nhưng sữa mẹ lại về ngay sau sinh. Có lẽ con chào đời đúng ngày dự sinh, bụng bầu đã đủ ngày đủ tháng nên nguồn sữa cũng đã sẵn sáng. Nửa đêm ca sinh mổ diễn ra thì trưa hôm sau những giọt sữa non trên bầu ngực mẹ đã xuất hiện.
Ban đầu là cảm giác đôi gò bồng đảo của mẹ căng cứng, rồi mẹ dùng tay nặn thì thấy những giọt sữa trong có chút vàng nhẹ. Cảm giác của mẹ lúc ấy thế nào nhỉ? Mẹ sung sướng lắm, hạnh phúc lắm vì điều mẹ lo lắng nhất là đẻ mổ sữa sẽ lâu về nay không còn là vấn đề nữa. Dù vết mổ đẻ chưa lành, vẫn còn đau đớn vô cùng mỗi lần mẹ di chuyển nhưng mẹ vẫn cố gắng ngồi dậy, bế con trên tay để cho con tu ti những giọt sữa non đầy dưỡng chất.
Ngày thứ 2, sữa mẹ về nhiều hơn, ngực căng tức hơn. Mẹ cho con bú hoàn toàn sữa mẹ nhưng vẫn chẳng hết. Ngực mẹ bắt đầu đau nhiều vì căng sữa. Thấy chị nằm giường bên cạnh có máy hút sữa rất tiện, mẹ bảo bố đi mua ngay. Cả đêm đó mẹ ngồi hì hục hút sữa. Những ngày đầu đó, mỗi lần mẹ hút chỉ được 30-40ml, đó là những giọt sữa chảy ra thôi nhưng mẹ vẫn thấy vui vì mẹ chắc ăn rằng sẽ có thừa sữa để con tu ti. Những ngày sau, mỗi lần mẹ hút sữa đều chảy ra thành tia nhỏ. Mẹ trộm nghĩ rằng có lẽ những mạch sữa đã thông, mẹ sẽ không phải chịu đau đớn do tức sữa nữa. Ấy thế nhưng mỗi ngày bầu ngực mẹ lại căng cứng hơn, dù con đã bú hoàn toàn sữa mẹ, dù mẹ đã chăm chỉ hút sữa ngày 3-4 lần. 5 ngày sau sinh, mẹ được xuất hiện trong tâm trạng lo lắng không yên vì sợ bị tắc tia sữa. Bố gọi bác sĩ đến khám. Bác sĩ bảo mẹ không hề bị tắc, chỉ là mẹ nhiều sữa quá thôi. Và vì mẹ mới sinh con lần đầu, các tia sữa chưa thông hoàn toàn. Bác sĩ nhắc mẹ nên vệ sinh núm ti thường xuyên và chăm cho con bú, một vài ngày nữa sẽ đỡ. Mẹ lên xe taxi về nhà mà trong người bứt rứt không yên vì núi đôi đau nhức. Thật may là con trai mẹ bú no sữa nên cứ nằm trong vòng tay bà nội ngủ ngon lành.
Những ngày từ viện về mới thật kinh hoàng. Cả ngày mẹ chỉ có mỗi việc cho con ti, ăn uống và hút sữa. Có đêm mẹ chẳng ngủ nổi vì núi đôi đau nhức, chỉ mong con trai mẹ thức giấc để bú hết 2 bầu sữa cho mẹ bớt đau. Không ngủ được, mẹ lại hì hụi dậy hút sữa. Vậy nhưng lực hút của máy vẫn chẳng “địch” nổi với dòng sữa đang tiết ra từng ngày. Bố lại gọi bác sĩ đến khám cho mẹ vì hôm đó mẹ bị sốt sữa lên đến 39 độ. Cả ngày hôm đó mẹ chẳng thiết gì con nữa. Mẹ hút sữa ra bình, trao con cho bà nội bế, cho ăn, còn mẹ thì nằm một chỗ rồi khóc vì đau. Bác sĩ đến khám bảo mẹ bị tắc tia sữa rồi, không cẩn thận sẽ chuyển sang apxe vú – bệnh vô cùng nguy hiểm. Bác sĩ bắt đầu “công cuộc” nặn sữa cho mẹ. Ôi, 27 năm sống trên đời này chưa bao giờ mẹ đau đến thế. Ngực mẹ căng sữa cứng như hòn đá. Cứ bác sĩ nặn được giọt sữa nào là nước mắt mẹ lại rơi theo giọt sữa đó. Cảm giác đau đớn khiến mẹ tưởng chừng không chịu nổi. 2 tiếng sau, núi đôi mềm dần và mẹ bớt đau nhức hơn.
Cũng hôm đó, bà ngoại ở dưới quê mới lên được với mẹ con mình. Biết mẹ bị tắc tia sữa bà đã mang lên cho mẹ rất nhiều lá đinh lăng. Bà ngoại bảo mẹ giống bà ngày xưa, cũng nhiều sữa thế. Bà bảo con đầu, các mạch sữa chưa thông hết, con lại còn nhỏ nên chưa ăn nhiều, sữa lại về nhanh nên bị tích tụ lại đương nhiêu sẽ gây đau đớn. Ngay ngày hôm đó, bà ngoại đã nấu cho mẹ một nồi canh lá đinh lăng và thịt nạc lợn bảo mẹ cố ăn nhiều vào sẽ giúp các mạch sữa dễ thông hơn. Chỉ nghe đến đấy thôi, mẹ đã ăn hết 2 bát canh to. Từ hôm đấy, ngày nào bà cũng nấu canh lá đinh lăng với thịt nạc hoặc luộc lá đinh lăng cho mẹ ăn.
Công nhận bài thuốc của bà ngoại hiệu quả lắm con trai ạ. Ăn được 3 bữa thì dòng sữa của mẹ thông hẳn ra. Có khi đang ngồi ăn mà sữa cũng chảy ra ướt áo. Những lúc như thế mẹ lại tranh thử lấy máy hút sữa để hút ra cất vào tủ lạnh cho con ăn sau này. Nếu như trước kia, mồi lần mẹ hút chỉ được 30-40ml rồi 50-70ml thì giờ khoảng 100-120ml. Ngày mẹ hút 3-4 lần như thế khiến núi đôi mềm hẳn và giúp mẹ bớt đau đớn hơn.
Cả tháng đầu sau sinh, mẹ không hề thấy mệt mỏi, vất vả chút nào về việc chăm con vì đã có bà nội, bà ngoại hỗ trợ mà điều khiến mẹ ám ảnh nhất là chuyện tắc tia sữa. Cả tuần đầu mẹ như chết đi sống lại mỗi lần bị bác sĩ nặn sữa, mỗi lần cầm máy hút sữa áp vào ngực mà sữa chẳng chịu chảy ra. Cũng may là có bài thuốc với lá đinh lăng của bà ngoại đã “cứu” mẹ để mẹ thêm quyết tâm giữ lại nguồn sữa này cho con.
Ngắm con yêu ngủ ngoan với đôi má hồng phính và đôi môi đỏ như son đang ú mơ ti mẹ, mẹ thấy vui và hạnh phúc lắm. Nhớ lại những ngày này năm ngoái, công nhận là có đau đớn, mệt mỏi nhưng dường như những việc đó là để thử thách mẹ, để mẹ thêm khả năng chịu đựng, thêm kiên nhẫn trong hành trình làm mẹ.
Các mẹ chuẩn bị sinh nở hãy ghi nhớ bài thuốc của mẹ mình nhé. Những ngày đầu sau sinh, con bú ít, sữa về nhiều nên rất dễ bị tắc. Các mẹ cố gắng ăn canh bằng lá đinh lăng hoặc lá đinh lăng luộc sẽ rất tốt đấy. Mẹ mình còn nói canh lá đinh lăng cũng giúp bồi bổ cơ thể nữa đó. Một chút kinh nghiệm nhỏ xin chia sẻ với các mẹ. Hy vọng sẽ giúp ích với các mẹ có ý định và đang nuôi con bằng sữa mẹ.