Kết hôn gần chục năm trời mới có “tin vui”, cả nhà Thủy (Cầu Diễn, Hà Nội) yêu chiều bé Cò hết mực. Bé đòi bóng bay hình con hổ như của bạn nhà bên cạnh, 8h tối, vợ chồng Thủy phải cuốc bộ ra ngoài phố, tìm hàng bóng cho con. Đi siêu thị, thấy cái gì con cũng cho vào xe đẩy, Thủy nhặt ra thì bé la hét, giãy đạp. Cô phải canh lúc con lơ đãng là xếp lại hàng vào chỗ cũ.
Không nên quá nuông chiều con cái
Ông bà nội chiều bé Cò vô điều kiện. Bà nội bị đau lưng vẫn sẵn sàng làm ngựa cho cháu cưỡi. Có lần, bé Cò bẻ gãy kính lão của ông mà cả ông bà đều cười vui vẻ, còn khen bé “linh lợi”…
Cũng muộn con nên Lan (Hà Đông, Hà Nội) rất thương con. Lúc tập cho bé ngủ riêng, thấy con khóc, vợ chồng Lan xót ruột đành bế con ngủ cùng. Giờ, bé Bin đã 4 tuổi nhưng luôn nhõng nhẽo, đòi hỏi. 4h sáng, cả nhà đang ngủ, bé thức giấc, đòi ăn mỳ tôm. Ăn xong, bé “lèo nhèo” muốn uống nước ngọt, rồi hết bắt mẹ hát ru, lại chuyển sang đọc truyện cổ tích… Biết không nên chiều nhưng do mong mãi mới có được một “mụn con” nên Lan không thể quát, chứ đừng nói đến đánh con.
Đừng biến con thành ‘ông tướng’
Tâm lý muộn con càng khiến cha mẹ coi con như “cục vàng” trong nhà. Vì muốn bù đắp cho con nên tự nguyện chiều theo mọi sở thích lớn – nhỏ của bé. Chưa kể, được nuôi dưỡng trong những gia đình có điều kiện kinh tế thì bé càng dễ sinh hư. Không ít người mẹ có thói quen gặp ai cũng kể: “Mong mãi mới được thằng bé này” nên vô tình đã làm hư bé.
Việc thương con quá đà sẽ biến con thành “bạo chúa”. Tâm lý của các bé là vòi được thứ này sẽ vòi sang thứ khác, đòi được lần này sẽ đòi tiếp lần khác… Nếu bố mẹ không nghiêm khắc, bé càng được đà lấn tới, đòi hỏi nhiều hơn. Cứ như thế, cha mẹ có thể rơi vào vòng xoáy bị con đòi hỏi mà không dám chối từ.
Khi đã quen đáp ứng con thì việc từ chối càng trở nên gian nan hơn. Nhiều phụ huynh không khỏi xót xa khi làm con buồn hay thất vọng. Vì thế, dù muộn con hay không, vẫn cần tuân thủ cách dạy con theo quy tắc. Để bé không hư khi là con một hoặc khi muộn con, phụ huynh nên chú ý đến những điểm sau:
- Vợ chồng cần thống nhất cách nuôi dạy con. Nếu vợ (chồng) luôn bênh vực con thì việc dạy con chỉ thành công nửa vời. Bé sẽ biết đang được bố (hay mẹ) nuông chiều và tiếp tục vòi vĩnh.
- Phải giới hạn với việc chiều con. Cái gì hợp lý mới đáp ứng. Cái gì không đúng thì cương quyết không làm. Nếu bé quấy khóc, mè nheo thì cha mẹ không cần quá hoảng hốt. Có thể giải thích rồi phớt lờ bé. Nghiêm khắc một vài lần để tạo nếp sống tốt cho con.
- Tránh để bé biết, bé đang là “cục cưng”, cha mẹ mong mãi mới được. Làm vậy, vô tình sẽ tạo cho bé tâm lý “Mình là nhất” và buộc cha mẹ phải nuông chiều.
- Đừng nghĩ rằng, sau này lớn lên, con sẽ hiểu tình yêu thương của cha mẹ và trở thành người tốt. “Tre già, khó uốn”, dạy dỗ bé từ nhỏ thì bao giờ cũng dễ hơn khi đã lớn. Nếu buông lỏng, bé sẽ quen đặt cái tôi lên hàng đầu, sai khiến người khác làm theo ý mình, sống ích kỷ và dễ bị tập thể cô lập. Các nghiên cứu cho thấy, những bé “đành hành” như thế thường ít thành công trong cuộc sống về sau.
Tóm lại, việc dạy con không phải dễ. Giáo dục con khi muộn con càng khó hơn. Đòi hỏi cha mẹ thực sự tỉnh táo, biết kiềm chế tình yêu thái quá với con. Nếu sống cùng ông bà thì càng khó hơn. Khi đó, tâm lý xót cháu của ông bà có thể làm gián đoạn quá trình dạy dỗ từ cha mẹ.