Khi có một người thợ sửa nhà có mặt dưới tầng một, tôi nhận ra mình bỗng hóa thành một bà mẹ kiên nhẫn và nhẹ nhàng. Cách đây vài ngày, chúng tôi hỏi một anh thợ để sửa chữa vài thứ trong nhà. Tôi và các cậu con trai nghịch ngợm mặc đồ ngủ và chơi trò xếp đoàn tàu xe lửa cả buổi sáng trong phòng khách. Tôi nhận thấy mình quan tâm đến lũ trẻ hơn, nói giọng nhẹ nhàng hơn với các con.
Tôi cố gắng dùng những lời lẽ hết sức bình tĩnh của mình để nhắc nhở Teebs về cách dùng từ khi nói chuyện. Tôi cố gắng quan tâm hơn đến lũ trẻ để chắc chắn rằng chúng đang hành xử đúng mực và để chắc chắn rằng tôi cũng thế. Đơn giản là tôi không muốn anh thợ dưới nhà kia nghe thấy tiếng tôi đang quát nạt, cáu giận và thất vọng về lũ trẻ. Tôi không muốn anh thợ sửa tường mà tôi chưa bao giờ gặp trước đó và sẽ có thể không bao giờ gặp lại nữa sẽ nghĩ những đứa trẻ của tôi thật phá phách và tôi luôn mồm nhắc nhở chúng.
Sau khi phát hiện ra sự cẩn thận đến mức lố bịch của mình, tôi đi đến một quyết định về cách dạy con: Tôi sẽ dạy con như thể lúc nào cũng có người thợ sửa nhà dưới tầng một. Các con của tôi sẽ được nhận sự kiên nhẫn, dịu dàng của tôi mọi lúc mọi nơi, như lúc có người lạ ở trong nhà.
Khi anh thợ cười thân thiện để chào ra về, anh ta không quên khen ngợi rằng các con tôi ngoan ngoãn. Tôi mỉm cười đáp lại, nhưng trong lòng hy vọng anh ta sẽ rời đi thật nhanh trước khi bọn trẻ trở lại la hét, chọc ghẹo và tranh giành nhau.
Sự việc đã không như tôi tưởng tượng. Sự kiên nhẫn của tôi đã tác động mạnh mẽ đến hai đứa trẻ. Teebs thì vừa đang thổi bong bóng bằng nước bọt vừa đang nhìn trời mưa lộp bộp qua cửa sổ. Bub thì thật hiếm hoi có những lúc tự nguyện đứng trước camera để quay như thế này. Scooter thì đang nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ trong phòng ngủ.
Không phải tôi thiếu kiên nhẫn nhưng đôi khi với cả 3 đứa trẻ thôi thường thúc giục chúng. Chẳng hạn như lúc thằng Bub đang băn khoăn đứng giữa hai hộp cơm trưa và cố gắng quyết định xem nên chọn hộp nào, tôi chỉ muốn trợn mắt và nói “Hãy chọn một cái nhanh lên” nhưng có điều gì đó đã khiến tôi dừng lại. Bởi vì một vài giây trước khi tôi quyết định thúc giục con, tôi đã nhận ra rằng việc chọn hộp cơm nào có thể là quyết định thú vị nhất trong ngày của con trai tôi.
Chỉ cần một chút chờ đợi, một chút kiên nhẫn, tất cả sẽ có kết quả tốt đẹp.
Chăm sóc và dạy dỗ 3 đứa trẻ thật vất vả nhưng tôi đang học được cách chậm lại. Chúng tôi đang chậm lại như là lúc đang có anh thợ sơn sửa tường đang ở dưới tầng hầm…
Vài nét về tác giả: Jessica Rassette là một bà mẹ của 3 cậu con trai Bub, Teebs, và Scooter. Cô luôn cảm thấy hạnh phúc khi được chụp ảnh, cười đùa chơi và kể chuyện cho các con nghe. Cô chia sẻ sẽ không thể sống nếu như không được rúc và nách và hít hà mùi hương trên da thịt những đứa con của mình sau khi chúng tắm xong. Với cô làm mẹ là những khoảnh khắc bao gồm cả tình yêu và những mớ hỗn loạn đầy hạnh phúc.