Mẹ cho con hình hài, nhưng đất nước cho con nguồn cội. Giờ đây, khi hình ảnh đất nước mình không còn đẹp đẽ trong mắt bạn bè thế giới, mẹ bỗng chạnh lòng: Phải làm gì đây để các con tự hào là người Việt Nam. Phải làm gì đây để con là một người Việt Nam đáng tự hào?
Mẹ sẽ không dạy con: Việt Nam có rừng vàng, biển bạc
Thay vào đó, mẹ dạy con, đất nước mình vốn rất đẹp nhưng đang ngày càng bị ô nhiễm, ngày càng nhiều các loại động vật bị tuyệt chủng. Mẹ chỉ cho con xem những con sông đã cạn nước, những đám bụi mờ ảo bao phủ thành phố, những bãi rác khổng lồ ngày càng to hơn… Mẹ cũng sẽ dạy con lựa chọn những món đồ ít để lại rác, dạy con giữ sạch mọi nơi con tới, dạy con tiết kiệm từng giọt nước nhỏ…
Mẹ sẽ không dạy con: Bạn đó xấu chưa kìa…
Thay vào đó, mẹ dạy con, mỗi người bạn đều có nhiều điểm tốt. Dạy con biết sống sao cho tự tin và tự trọng, để biết yêu quý mình và yêu quý mọi người xung quanh. Dạy con tự hào về nòi giống, dạy con ngưỡng mộ những người tài năng. Dạy con cách đưa ra quan điểm riêng nhưng tôn trọng ý kiến của người khác.
Mỗi người Việt Nam là một phần của đất nước Việt Nam, chỉ có cùng nhau tốt, đất nước của mình mới tốt đẹp hơn…
Mẹ sẽ không dạy con: Đánh chừa cái đất…
Thay vào đó, mẹ dạy con, bước chân con phải vững vàng, ánh mắt con phải tinh anh, và tâm trí con phải tập trung. Nếu có vấp ngã, hãy tự đứng dậy và mỉm cười vì con sắp bước vững hơn. Mẹ dạy con tinh thần vượt khó, nhưng mẹ cũng dạy con việc dám chịu trách nhiệm. Vững vàng với chính mình, thì chẳng thể hoàn cảnh nào xô đẩy được con.
Mẹ sẽ không dạy con: Tiền là tiên, là phật…
Thay vào đó, mẹ dạy con về giá trị của đồng tiền ngay từ thưở bé, 10.000 đồng là giá của hai cái kẹo, là công 1 giờ con giúp mẹ dọn nhà, là đủ một suất cơm ngon lành cho các bạn nghèo khó. Con có thể làm ra giá trị đồng tiền, nhưng đồng tiền không làm ra giá trị của con. Tiền không mua được tình yêu của mẹ, tiền không trả được những kỷ niệm ấu thơ của con…
Mẹ sẽ không dạy con: Người Việt Nam rất xấu
Thay vào đó, mẹ nói với con: Người Việt Nam thông minh, cần cù, chịu khó, Người Việt Nam yêu nước, trân trọng giá trị truyền thống, Người Việt Nam đã từng khiến cả thế giới phải nể phục. Và mẹ cũng nói với con, muốn trở thành người Việt Nam tốt đẹp thì luôn phải nỗ lực và cố gắng, không thể dựa vào quá khứ oai hùng. Hãy tự hào về quá khứ, nhưng đừng quên tạo ra quá khứ đáng tự hào. Những bậc tổ tiên đã quên mình vì nghĩa lớn, để Việt Nam có tên trên bản đồ thế giới. Vậy thì há gì những việc nhỏ mẹ con mình không làm, để giữ cho chữ “Việt Nam” rạng ngời?
Và con ạ, có những thời điểm, như lúc này đây, chúng ta cảm thấy hổ thẹn khi bị bạn bè quốc tế chê cười vì những thói xấu. Hãy coi đó là một cú hích, để người Việt Nam trở về đúng những giá trị tốt đẹp từng tồn tại qua biết bao thế hệ.