Hiện nay, nhiều bậc phụ huynh, nhất là những người ở thành phố, thường chịu áp lực tài chính lớn bởi những đứa con của mình. Các khoản chi tiêu thường xuyên đã nhiều, nhưng cũng có những nhu cầu chi tiêu đột xuất, lặt vặt của trẻ được đẩy về phía cha mẹ. Mỗi lần như vậy thì cha mẹ lại thường phải ‘điều trần’ và trẻ phải miễn cưỡng trả lời những câu hỏi của phụ huynh với không ít sự khó chịu. Tại sao chúng ta không giải phóng cho nhau bằng việc dạy cho trẻ tự lập về tài chính ngay từ bây giờ?
Mùa hè năm ngoái, chúng tôi bắt đầu một cuộc thử nghiệm về tiền tiêu vặt của các con mình. Mỗi đứa trẻ, trong 1 tuần, sẽ nhận được 10 ngàn đồng cho mỗi tuổi và phải đảm nhiệm một việc vặt trong nhà. Mục đích là để dạy cho trẻ những bài học về trách nhiệm tài chính. Bây giờ, chúng sẽ chịu trách nhiệm đối với một số việc mà chúng tôi trước đó đã trả tiền cho một cách vô điều kiện. Tất nhiên là chúng tôi vẫn đảm bảo tất cả những điều cơ bản: thực phẩm, quần áo và chỗ ở… là những nhu cầu thiết yếu mà chúng không bao giờ phải lo lắng. Nhưng ngoài những thứ đó là, chúng sẽ phải tự mình lo lấy.
Ngay lập tức, chúng đã học được rằng chúng tôi chi tiêu nhiều tiền hơn những gì họ đã nhìn nhận trước đó. Những phần ăn sáng nhỏ đã không được cung cấp khi chúng mong muốn? Nhu cầu của chúng tăng lên rất nhanh. Chúng tôi vẫn không đảm bảo, chỉ những đứa trẻ nào còn tiền và nhớ mang theo tiền mới được đáp ứng. Lũ trẻ nhanh chóng thôi đòi hỏi. Tôi đã có thể tiết kiệm được 100-200 ngàn đồng mỗi tuần. Dưới đây là 4 mục chính mà những đứa trẻ của chúng tôi đã được yêu cầu phải tự trả tiền khi họ đã có một khoản trợ cấp hàng tuần:
Chi tiêu cho việc ăn uống
Với việc thực hiện những thỏa thuận đối với các món hàng rong giữa chúng tôi, trách nhiệm tài chính của chúng tôi chỉ còn là quá khứ. Những đồ ăn nhẹ lành mạnh và các bữa ăn chính sẽ được chúng tôi đảm nhiệm toàn bộ. Nhưng bây giờ, nếu lũ trẻ muốn mua kẹo hoặc kem hoặc trên giá thực phẩm ở sân vận động, chúng phải tiêu tiền riêng của mình.
Đồ chơi
Chúng tôi gần như chưa bao giờ thực sự hào phóng cho lũ trẻ có thể lựa chọn giữa đồ chơi, trò chơi hay các cuốn truyện nhưng giờ đây chúng tôi đã có giải pháp tốt cho vấn đề này. “Được thôi, con có thể mua chúng bằng tiền của mình”. Sự đồng thuận sẽ làm cho chúng tôi tuyệt vời hơn trong mắt các con, chắc chắn là như vậy rồi?
Phụ kiện
Đã qua rồi những ngày mà mẹ và cha phải lo cho các con một bộ trang phục đầy đủ. Chúng tôi vẫn mua quần áo và giày dép, nhưng nếu các con muốn kết hợp mũ, vòng cổ và bông tai thì trẻ phải tự tiết kiệm để có chúng. Chúng tôi sẽ nhắc con mình khi nào cần những thứ đó để trẻ có kế hoạch tiết kiệm từ trước, đó có thể là khi chúng bước vào năm học mới, các ngày lễ, tết… là những lúc trẻ cần ăn mặc chỉn chu hơn.
Kế hoạch dữ liệu
Các con của chúng tôi có sử dụng điện thoại di động, tôi không định bàn luận về giá trị của chúng tại thời điểm này, tôi muốn nói rằng chúng tôi sẽ chỉ đảm bảo mức phí tối thiểu. Các con tôi ngay lập tức có kế hoạch sử dụng dữ liệu của mình. Chúng phải tự biết rằng không thể chi phân nửa tiền trợ cấp của mình vào việc online 3G trong khi nhà có wifi. Chúng sẽ tự biết ưu tiên dữ liệu 3G của mình ở những nơi khác mà chúng cần có.
Các sự kiện ở trường
Tất nhiên, các chuyến đi giáo dục và thực tế của các con sẽ vẫn được chúng tôi chi trả. Đó không bao giờ là một vấn đề với chúng tôi. Nhưng, với những đêm chiếu phim, các buổi hóa trang và lễ hội diễn ra định kỳ mà trẻ phải chi từ 100-200 ngàn đồng sẽ không được chúng tôi lo cho nữa. Trẻ sẽ phải tự thu xếp tài chính cho những sự kiện như vậy, nếu không thì tốt nhất là chúng nên ở nhà.