Chủ nhật mỗi tuần, cô A.Eagleton lại đáp xe buýt quen thuộc để đến với lớp học dưới tán bồ đề dạy ngoại ngữ cho hơn 30 em nhỏ sinh sống tại chùa Quan Châu (Đà Nẵng).
A.Eagleton năm nay 56 tuổi, chỉ nói được tiếng Việt lơ lớ, nhưng lại tỏ ra khá cởi mở bằng những cử chỉ giao tiếp. Vốn là một tín đồ Thiên Chúa giáo, nhưng sau đó cô quy y cửa Phật tại Nêpan trong một lần tham gia hoạt động từ thiện. Từ đó A.Eagleton theo chân một tổ chức phi chính phủ làm từ thiện, vừa có thêm cơ hội tu dưỡng đạo Phật.
A.Eagleton cho biết: “Từ khi đặt chân đến đây năm 2008, đi đến đâu tôi cũng thấy thật ấn tượng. Thiên nhiên thì tuyệt vời, còn con người ở đất nước các bạn thì thật dễ thương và hiếu khách”.
Khi lịch trình chuyến đi sắp phải rời Việt Nam thì cô gặp được mái ấm nơi cửa chùa Quan Châu trong lần đi theo một người bạn Việt Nam. “Chính những đứa trẻ chùa Quan Châu đã níu chân tôi ở lại, chúng thật đáng yêu và cần được chăm sóc”.
Hơn 30 em nhỏ sinh sống tại chùa Quan Châu là những đứa trẻ mồ côi hoặc bị bỏ rơi được sư cô Minh Tịnh, trụ trì chùa nhận về nuôi dưỡng, chăm sóc. Lần đầu tiên biết được xuất thân của các em, A.Eagleton đã khóc.
Sau đó cô chủ động “xin” sư cô trụ trì được dạy thêm ngoại ngữ chỉ với mong muốn được quấn quít và bù đắp phần nào thiệt thòi cho các em. Hiện A.Eagleton đang nhận dạy thêm ngoại ngữ cho các giảng viên thuộc Trường Đại học Quảng Nam. Chủ nhật mỗi tuần, cô lại đáp xe buýt quen thuộc để đến với lớp học dưới tán bồ đề. Bận rộn nhưng lịch trình quen thuộc này cũng đã theo gót A.Eagleton một năm nay.
Phương pháp ”học bằng trò chơi” của cô A.Eagleton luôn đem lại sự đam mê và thích thú với các em nhỏ ở chùa.
Lớp học ngoại ngữ được mở ngay dưới tán cây bồ đề xanh mát với mấy chiếc bàn xiêu vẹo, đủ để cho đám học trò hiếu động cần mẫn tập viết từng từ tiếng Anh. A.Eagleton nhớ lại, lúc đầu cô tới dạy chỉ lác đác vài em trong chùa vì chúng thấy cô giáo mình quá lạ lẫm, lại nói thứ tiếng mà không một ai hiểu được.
Nhưng với phương pháp dạy học do chính cô biên soạn, đám học trò “ba chỏm” vừa học vừa quấn lấy cô giáo của mình. Tiếng cười đùa, tiếng ê a tập đánh vần làm huyên náo cả một góc chùa. Những đứa trẻ nhút nhát nấp sau cánh cửa nhìn lén bạn mình học cũng nhanh chóng hòa mình tham gia. Chỉ trong một thời gian ngắn khi mở lớp, đến nay lớp học ngoại ngữ của A.Eagleton đã thu hút gần hết các em nhỏ trong chùa với đủ mọi lứa tuổi.
“Lúc đầu nhìn cô ấy em rất sợ, nhưng mà giờ thì em thấy cô ấy hiền lắm, lúc nào cũng cười và nhẹ nhàng với chúng em”, Nguyễn Thị Xuân Quỳnh (Nhuận Duyên), cho biết. Nhìn cô trò quấn quít bên nhau, những khoảng cách về ngôn ngữ như dần xích lại. “Chính tôi cũng thật bất ngờ khi cô trò lại thân thiết đến mức như vậy”, sư cô Minh Tịnh cho biết thêm.
Ngoài thời gian lên lớp, A.Eagleton cùng các tăng ni trong chùa còn tham gia các hoạt động từ thiện như đi phát cháo miễn phí tại các bệnh viện, bán nước để có thêm thu nhập phụ cho các em ăn học… “Phật dạy rằng, yêu thương là hiến tặng, tôi chỉ mong những việc mình làm sẽ giúp ích cho mọi người, dù người đó là ai và từ quốc gia nào”, A.Eagleton tâm sự