Vừa chơi ngoài nhà văn hóa về, Nam ôm cánh tay khóc hu hu. Thấy vậy, bà ngoại Nam vội chạy ra: “Sao thế? Cháu bị ngã à?”. Giọng mếu máo, Nam cho biết, em đang chơi ở cổng nhà văn hóa thì có một bạn tỉa súng bắn chim chích, không trúng chim nên chĩa mũi súng vào cháu để thử đạn. Mặc dù cháu đã tránh, nhưng bạn ấy bắn liền mấy phát thì trúng vào tay cháu, đau quá bà ơi!
Xem vết thương ở cánh tay cháu, mặc dù không chảy máu nhiều nhưng có một vết lõm vào, xung quanh sưng đỏ, bà biết cháu đau nên động viên và đem cháu vào nhà nghỉ. Lát sau bà chạy ra nhà văn hóa xem, thấy mấy đứa vẫn đang tụ tập, cầm súng bắn chim, bà hỏi một đứa đang cầm súng:
– Cháu có biết đồ chơi này nguy hiểm không? Bắn vào người thì sẽ bị thương đấy!
– Bọn cháu chỉ bắn chim thôi, lúc nãy thấy đạn không lên nên cháu thử bắn vào bạn Nam, không ngờ lại có đạn.
– Thế cháu mua súng này ở đâu thế?
– Dạ, hôm trước bố cháu đi công tác về mua làm quà cho cháu, cháu cũng không biết bố mua ở đâu.
Trước khi về bà dặn bọn trẻ con không nên chơi đồ chơi nguy hiểm này, và tuyệt đối không được bắn vào người. Nhưng bà tin rằng, bọn trẻ vẫn tiếp tục chơi một cách thích thú. Và bà nghĩ bụng, nhiều loại đồ chơi người lớn cấm, trẻ con vẫn tìm để chơi, đằng này bố mẹ lại khuyến khích, mua làm quà cho con, trách gì chúng háo hức chơi thế. Trách bọn trẻ phần ít, nhưng nên trách phụ huynh phần nhiều.