Trẻ em thiếu sân chơi vẫn là câu chuyện muôn thủa, sân chơi càng ngày càng bị xâm chiếm một cách tệ hại. Đặc biệt trong dịp nghỉ hè, chuyện sân chơi cho trẻ càng trở nên bức bối.
Không chỉ xung quanh những khu tập thể cũ kỹ, được xây dựng từ những năm giữa thế kỷ XX, cả những khu phố sầm uất của Hà Nội, người ta đã tận dụng sân chơi của các em cho các dịch vụ kinh doanh thu lợi nhuận.
Sân chơi cho trẻ em trong thời hiện đại này dần trở thành một khái niệm xa xỉ. Không có sân chơi, các em chơi ở vỉa hè, lòng đường. Hoặc may chăng, có sân chơi thì những đồ chơi cho trẻ em cũng đã cũ kỹ, không thể sử dụng mà không được đầu tư, nâng cấp.
Cầu trượt ? |
Sân chơi được người ta tận dụng để kinh doanh |
Đốt rác ngay cạnh chỗ các em chơi đùa |
Trước đây, nó là một cái bập bênh… |
Sân chơi cho trẻ em hay chỗ cho người lớn? |
Không có sân chơi, cầu thang khu tập thể trở thành gôn cho các em đá bóng |
Chơi đùa, chạy nhảy ngay ở vỉa hè mà bên cạnh là dòng xe qua lại |
Ở thành thị đã vậy, ở nông thôn, tình hình cũng không khá hơn. Ngày hè, trẻ em ở nông thôn đa phần phải giúp cha mẹ trong công việc gia đình, đồng áng… Hồ, ao, sông, suối… là những địa điểm các em thỏa thích vẫy vùng, “đua tài” với nhiều hiểm họa.
Thay vì được nghỉ ngơi, chơi đùa, nhiều em nhỏ phải phụ giúp cha mẹ trong việc đồng áng |
Bơi lội, đùa nghịch trên dòng sông với những hiểm hoạ khôn lường |
Trả lại sự hồn nhiên cho tuổi thơ |