Mỗi lần tức giận mà được mẹ dỗ dành, cu Bo (18 tháng tuổi) lấy tay tát ‘bộp bộp’ vào mặt mẹ. Có khi bất ngờ, bị con tát quá đau, Hạnh (mẹ cu Bo) ‘điên tiết’ đánh thật mạnh vào lòng bàn tay con. Cu Bo lăn đùng ra sàn nhà, gào khóc ầm ĩ.
Không chỉ lúc tức giận, cu Bo mới có sở thích đập tay vào mặt mẹ. Nhiều lúc, Hạnh đang ngồi chơi, xem tivi, nhắn tin điện thoại… cũng đột ngột bị con tát. Sau đó, cu cậu tỉnh bơ ngồi xuống đống đồ chơi. Hạnh mắng con, cu Bo còn cười cười. Hạnh nghiêm mặt lại thì thấy con im lặng, có vẻ sợ. Nhắc con rằng: “Mẹ đau lắm, làm thế là không ngoan. Con đừng đánh mẹ nữa nhé!” nhưng thỉnh thoảng, Hạnh vẫn thấy con tái phạm.
Cùng chung hoàn cảnh, Hoa (Sóc Sơn, Hà Nội) thường cảm thấy bất lực vì dạy con không được tát vào mặt bố mẹ mà chưa được. Cu Bim (20 tháng tuổi) lúc hứng chí là “vả” bôm bốp vào mặt mẹ. Hoa giả vờ đau, khóc ầm lên là ngay lập tức thấy con bẽn lẽn tới xoa tay vào má rồi hôn mẹ. Hoa kể, từ hồi gần 1 tuổi, cu Bim rất thích cào, cắn, cấu hay giật tóc bố mẹ nhưng bây giờ, khi không còn những hành động như thế này nữa thì bé chuyển sang tát mẹ.
Nhím (17 tháng tuổi) nhà Liên (Cầu Diễn, Hà Nội) coi chuyện tát vào mặt mẹ là một trò chơi. Liên cho biết, bé Nhím rất nhẹ nhàng chạy đến, nghiến răng nghiến lợi tát vào mặt mẹ một cái rồi lại chạy vù đi. Bực mình, Liên quát lại và “tét mông” con. Tuy nhiên, cô phải thừa nhận cách này không ăn thua vì mẹ càng cáu, lần sau Nhím càng làm. Không chỉ bố mẹ, ông bà mà người nào bế Nhím cũng có lúc bị Nhím tát vào mặt.
Dạy con ngoan
Ở giai đoạn chập chững, các hành vi như cắn, cấu, giật tóc, tát vào mặt bố mẹ khá phổ biến với bé. Giai đoạn này, bé còn non nớt, chưa biết nhận diện tốt – xấu, đúng – sai nên thích gì làm nấy. Do thích bày tỏ bản thân, không thích nghe theo lời bố mẹ, hay giận dỗi, cáu kỉnh… nên nhiều bé thích vỗ bôm bốp vào mặt mẹ. Có bé, coi hành động đó như một trò chơi và rất hứng chí. Khoảng 3-4 tuổi, khi nhận thức tốt hơn, bé không còn tái diễn hành động này nữa.
Tuy nhiên, nhiều cha mẹ cảm thấy bực tức và bất lực với bé. Cách tốt nhất khi bị bé tát vào mặt là giữ lấy tay bé, nghiêm khắc nói để bé hiểu rằng, làm như thế mẹ sẽ bị đau. Con còn làm thế sẽ bị mẹ giận hoặc bị phạt. Đừng vội vã phạt vì cho rằng bé đang vô lễ hay hỗn láo.
Hoặc cha mẹ có thể chọn cách khác, nhẹ nhàng hơn. Khi bị bé tát vào mặt, cha mẹ thử làm ra vẻ như đang bị đau lắm: “Em đánh vào mặt mẹ như thế, mẹ đau lắm” rồi đưa tay dụi mắt, khóc “hu hu”. Chuyện này dễ dàng đánh lừa được bé dưới 2 tuổi, bé sẽ tưởng đang làm mẹ bị đau thật, nhanh chóng lấy tay xoa xoa hoặc thổi phù phù vào má mẹ. Tuy nhiên, nó sẽ phản tác dụng khi bé tưởng mẹ đang đùa, thích chí cười toe toét. Lần sau, có khi bé còn đánh mẹ hăng hơn.
Tránh tuyệt đối tát hay đánh con vì phản ứng như thế còn khiến bé lỳ hơn. Ngoài ra, bạo lực từ cha mẹ vô tình dạy con đánh hoặc tát người khác là hành vi được phép. Nhiều bé bị “nhiễm” vẻ mặt giận dữ hay hành động thô bạo từ chính bố mẹ.
Dạy con bao giờ cũng cần kiên nhẫn, lặp đi lặp lại, không thể nôn nóng. Chẳng có bé nào ngoan ngay sau một lần nhắc nhở của cha mẹ. Nếu được dạy dỗ thường xuyên, bé sẽ nhớ việc tát vào mặt người khác là không được, đó cũng không phải một trò chơi.