Bởi vì khi mẹ biết ích kỷ một chút, biết chiều chuộng bản thân một chút, con sẽ được hưởng niềm sung sướng có một bà mẹ hạnh phúc!
Bạn gái nói, hồi ức về mẹ của cô là những hình ảnh đậm tính tận tụy và hy sinh, lúc nào bà cũng hiện lên trong trí nhớ cô với vẻ tất bật ngược xuôi, khuôn mặt lo âu không mấy khi được vui vẻ, bà luôn trong trạng thái đang làm dở một việc gì đó, hay đang lo lắng về một điều gì đó. Cô không thể nhớ về mẹ trong hình ảnh thư thả an nhàn, tô son thoa phấn quần áo đẹp, đi chơi cùng bè bạn – “vì những điều có vẻ chiều chuộng bản thân, dường như chưa từng xảy ra trong cuộc đời mẹ”.
Trong gia đình giáo chức nghèo có 4 người ấy, mẹ cô là lao động chính. Đông cũng như hè, sáng mẹ dậy sớm giặt tay một chậu quần áo đầy ự của cả nhà, rồi mới đi dạy. Trường rất xa, trưa mẹ đạp chiếc xe cà tàng về vội vàng nấu cơm, cho con ăn xong dọn dẹp, chả kịp nghỉ ngơi đã tranh thủ làm vườn. “Mẹ tắm gội cho chị em tôi đến tận lúc 10 tuổi, 2 đứa đi học chính học thêm mình mẹ đưa rước, bọn tôi ôn thi thức khuya tới đâu mẹ thức tới đó để coi sóc. Mẹ tôi không dám nằm ốm 1 ngày, vì sợ 3 bố con bơ vơ không có người chăm lo. Cơ quan cho đi nghỉ mát năm nào mẹ cũng từ chối vì bé út quen phải có mẹ ôm dỗ ngủ. Mẹ tằn tiện mọi thứ cho chính mình, để có thể chi tiêu rộng rãi được hơn chút nào cho chồng con. Sự thực là mẹ không yêu bố, nhưng vẫn chịu đựng hôn nhân để giữ cho con mình mái nhà lành lặn”. Bạn trầm giọng kể.
Khi đã là một phụ nữ trưởng thành, bạn luôn cố gắng bù đắp cho mẹ với khả năng có thể của mình. Bạn thương yêu mẹ trong tâm trạng đầy mặc cảm: “Tôi không thể gạt bỏ được ý nghĩ vì chúng tôi mà mẹ đã phải hy sinh quá nhiều. Tôi nhìn mẹ, đang già yếu dần, chưa từng một ngày hưởng thụ, chưa từng 1 ngày sống vì bản thân, và tôi bất lực khi không thể đem trả cho mẹ thời gian xuân trẻ. Tôi ước giá như mẹ sống cho chính mẹ nhiều hơn! Thì tôi sẽ yên tâm tận hưởng hạnh phúc của đời mình mà không bị dằn vặt…”.
Cũng chỉ biết an ủi bạn rằng, thế hệ các bà các mẹ của chúng ta ai cũng thế, ngoài bản năng của người mẹ, còn do họ bị điều hướng từ bé, rằng hy sinh là phẩm hạnh, là “quyền lợi” của người phụ nữ, và cuộc đời họ nhẫn nhịn thu xếp trong quán tính ấy. Mặc cảm của bạn chẳng những không bù đắp gì được cho mẹ, mà còn khiến bạn thấy “mất ngon” khi thưởng thức hiện tại của mình. Nếu có cứu vãn, thì bạn hãy tự biết yêu mình đi, để tránh cho con của bạn những dằn vặt về cuộc đời quá vất vả (hoặc bất hạnh) mà mẹ chúng đã sống.
Vừa rồi, tôi lại đọc một bài báo về những yếu tố quyết định hạnh phúc của một em bé. Nghiên cứu được tiến hành trên 4.200 trẻ em ở 12 quốc gia, chỉ ra những điều cơ bản mà cha mẹ có thể trao tặng trẻ một tuổi thơ thần tiên. Chẳng hạn như cho con vui đùa vận động nhiều hơn, cách khen ngợi đúng đắn, nuôi dưỡng sự lạc quan của con…
Nhưng trên hết tất cả mọi phương pháp, bà mẹ phải thật sự hạnh phúc thì mới có thể tạo ra hạnh phúc cho con cái. “Sự hài lòng, hạnh phúc của bà mẹ với cuộc sống sẽ ảnh hưởng đến kỹ năng xã hội và cảm xúc của con, quan trọng hơn cả trình độ giáo dục, công việc của bà mẹ, thu nhập hay thậm chí cả thời gian mà mẹ dành cho con. Nói cách khác, một bà mẹ không nhiều tiền, không địa vị và thậm chí không dành nhiều thời gian cho con vẫn có thể làm cho con hạnh phúc, nếu người đó cảm thấy hạnh phúc và hài lòng với cuộc sống của mình” – nghiên cứu ấy kết luận như thế.
Buổi sáng sau khi đưa con đến trường, bạn có thể thong thả bên ly café ngắm phố óng dần dưới nắng.
Hãy đi gặp những người hay ho không chỉ vì công việc yêu cầu, mà chỉ để thấy cuộc sống thật sinh động.
Chiều về, khoan hãy lấn bấn cơm nước, bớt ra 40 phút cho bài yoga nho nhỏ để cơ thể mềm dẻo và khỏe khoắn hơn.
Cũng cần biết chia việc chăm con cho chồng, lúc ấy bạn có thể đọc nốt quyển truyện hoặc tỉa lại cây cối ở ban-công.
Ông bà có thể chơi với cháu tối cuối tuần, bạn và chồng đi ăn tiệm rồi xem phim, rong chơi cứ như thể còn là tình nhân.
Chỉ mất 5 phút trước lúc ngủ để bạn sức kem dưỡng thể và kem chống lão hóa. Thay vì chỉ tích cóp để gửi tiết kiệm và đóng học cho con, bạn hãy đến spa chăm sóc cơ thể sau 1 tuần làm việc cật lực. Thi thoảng nên biến những ao ước “rất đàn bà” về một cái váy đẹp, lọ nước hoa, thỏi son thành hiện thực (và đừng lăn tăn quy đổi nó thành bao nhiêu hộp sữa, hay mấy tháng tiền gas).
Hãy Yêu thương lấy mình, bởi bạn chỉ có duy nhất một cuộc đời để hết lòng nâng niu, và không ai có thể sống giúp cho ai. Nào, mạnh dạn pha thêm chút ích kỷ (nếu bạn muốn gọi việc yêu bản thân là ích kỷ), bạn sẽ thấy “ly cocktail cuộc sống” của mình thật quyến rũ và nhiều năng lượng. Tin tôi đi!